Nghề Giáo - Giáo viên - Giáo dục

Nghề Giáo - Giáo viên - Giáo dục


Trường Đại học Mở TPHCM khai trương Ngân hàng mô phỏng Oubank

Posted: 21 Dec 2016 08:41 AM PST


Tham dự lễ khai trương có đại diện lãnh đạo Bộ GD&ĐT, các ngân hàng và Ban giám hiệu Trường Đại học Mở.

Ngân hàng mô phỏng Oubank là mô hình đào tạo thực hành kỹ năng nghề nghiệp cho sinh viên ngành ngân hàng ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường.

Oubank giúp học viên trải nghiệm các giao dịch, tình huống và thực hành nghiệp vụ với hệ thống cơ sở vật chất như một ngân hàng thực tế gồm: khu vực đón khách, quầy làm việc cho giao dịch viên, hệ thống máy tính được trang bị Corebanking hiện đại.

Sinh viên khi học tập và thực hành trên mô hình đào tạo này sẽ được tác nghiệp trên hệ thống ngân hàng lõi Core-Banking và thực hành trên hồ sơ thực tế đồng, đồng thời được hướng dẫn tác nghiệp bởi các giảng viên là những chuyên gia, lãnh đạo cao cấp hiện đang làm việc tại các ngân hàng.



 Đại diện các ngân hàng ký kết biên bản ghi nhớ với Oubank về việc tuyển dụng học viên

Phát biểu tại buổi lễ, PGS.TS Nguyễn Văn Phúc – Hiệu trưởng Trường Đại học Mở TPHCM – cho biết: Với mục tiêu đổi mới và nâng cao chất lượng, gắn đào tạo với thực tế công việc, rèn luyện kỹ năng, xác định mục tiêu sự nghiệp cho sinh viên, nhiều năm qua Trường Đại học Mở TPHCM đã không ngừng gắn kết với doanh nghiệp, đầu tư cơ sở vật chất, trang thiết bị nhằm phục vụ việc học cho sinh viên. Chương trình đào tạo thực hành tại Oubank nằm trong mục tiêu đó. 

Theo PGS.TS Phúc, Oubank chính là sự bổ sung các kỹ năng, nghiệp vụ cần thiết cho sinh viên ngành ngân hàng, tài chính bên cạnh kiến thức được học trong chương trình đại học. Từ đó các học viên có thể đảm nhận ngay công việc tại các ngân hàng với chức danh đào tạo tương ứng.



Các sinh viên tại phòng học mô phỏng ngân hàng 

Không chỉ là một chương trình đào tạo thực hành nghiệp vụ, với phương châm "Trao nghề nghiệp – Trao tương lai", điểm nổi bật của chương trình Oubank là sự đảm bảo 100% cơ hội việc làm tại các ngân hàng cho tất cả học viên.  

Tại lễ khai trương Ngân hàng mô phỏng Oubank , đại diện các ngân hàng có nhu cầu tuyển dụng lớn đã tiến hành ký kết biên bản ghi nhớ với Oubank về việc tuyển dụng học viên sau khóa học. 



Xem nguồn

Xin đừng bỏ rơi quyền của trẻ tự kỷ

Posted: 21 Dec 2016 07:59 AM PST


1 – Quyền của TTK đang ở đâu?

Ở Việt Nam, tự kỷ chưa được công nhận là là dạng khuyết tật chính thức mà chỉ được coi là "dạng khuyết tật khác". Đến nay vẫn chưa có cuộc khảo sát chính thức nào để có thể đưa ra một bức tranh tổng thể về TTK Việt Nam cả về loại hình, mức độ, số lượng, sự tác động của môi trường và hệ gen…Việc can thiệp, trị liệu, giáo dục TTK cũng còn nhiều tranh cãi.

Các nghiên cứu trong nước về TTK ở VN mới xuất hiện trong gần 10 năm trở lại đây với hàng loạt các công bố của đề tài khoa học, sách, tạp chí…, cả lý luận và thực tiễn. Các xu hướng nghiên cứu là khá rõ ràng với kết quả nghiên cứu tập trung vào các vấn đề: phát hiện sớm, can thiệp sớm, trị liệu, giáo dục TTK; phát triển năng lực cho đội ngũ trị liệu và giáo dục TTK…

Tuy nhiên, các công trình này hầu như chưa hoặc ít quan tâm nghiên cứu đánh giá khả năng, nhu cầu của TTK để có thể đưa ra một quy trình đáp ứng mang tính hệ thống và khoa học, chủ yếu là đáp ứng trực tiếp theo nhu cầu của gia đình có TTK. Những nghiên cứu về trị liệu và giáo dục TTK từ 6 tuổi trở lên cũng chưa được thấu đáo. Đặc biệt, hiện vẫn chưa có công trình nghiên cứu chính thức nào về chính sách và thúc đẩy chính sách đối với TTK ở tất cả ban ngành của hệ thống chính trị và các tổ chức dân sự xã hội.

Mặc dù Nhà nước ta đã ký các cam kết quốc tế liên quan như Công ước quốc tế về quyền trẻ em, Tuyên bố thế giới về giáo dục cho mọi người, Tuyên bố Thiên niên kỷ của Liên hợp quốc, Công ước quốc tế về quyền của người khuyết tật; nhiều văn bản  quy phạm pháp luật cũng đã được ban hành và còn hiệu lực pháp lý, nhưng tính hiệu quả, hiệu lực của các văn bản này qua thực tiễn khảo sát vẫn còn nhiều bất cập. Trong 11 tỉnh được khảo sát, không có bất cứ văn bản chỉ đạo nào của các sở ngành liên quan (Giáo dục, Y tế, LĐ-TBXH) thực hiện chăm sóc, giáo dục dành riêng cho đối tượng TTK trên địa bàn. Sự quan tâm mới chỉ mang tính nhỏ lẻ, nhất thời.

Chính từ những hạn chế đó, việc thực thi chính sách đối với TTK cũng gặp nhiều thách thức, TTK và các đối tượng liên quan (cha mẹ, thầy cô giáo và y bác sĩ trị liệu, điều dưỡng) chưa được hưởng đầy đủ các chính sách đã được ban hành. Việc tiếp cận quyền của TTK còn nhiều rào cản: Cha mẹ chưa nhận thức đúng và đầy đủ về khuyết tật tự kỷ và quyền của TTK, giáo viên chưa được hướng dẫn và cung cấp nguồn lực và dịch vụ thiết yếu hỗ trợ GD hòa nhập cho TTK, các cấp quản lý chưa quyết liệt chỉ đạo trong kế hoạch và hỗ trợ thực hiện quyền của TTK, cộng đồng và các tổ chức xã hội chưa thực sự nhập cuộc giám sát và thực hiện quyền của TTK.


2 – Đừng bỏ rơi quyền của trẻ tự kỷ

Nhằm đưa ra các khuyến nghị chính sách trong giải quyết vấn đề này, đồng thời đóng góp bằng chứng vào báo cáo bổ sung về thực hiện Quyền trẻ em của Chính phủ Việt Nam đối với khuyến nghị của Ủy ban nhân quyền trẻ em của Liên hợp quốc mà Hội bảo vệ quyền trẻ em (VACR) đang phối hợp với Nhóm công tác quyền trẻ em (CRWG) tích cực chuẩn bị xây dựng báo cáo này, VACR đã chủ trì tổ chức một nghiên cứu về một số vấn đề liên quan đến TTK và việc thực hiện quyền của TTK tại Việt Nam.

Hai chuyên gia nghiên cứu thuộc lĩnh vực là BS chuyên khoa II tâm thần Đỗ Thị Thúy Lan – Giám đốc Trung tâm Sao Mai thuộc Hội cứu trợ trẻ em tàn tật VN  và PGS.TS Nguyễn Xuân Hải – Trưởng khoa Giáo dục đặc biệt Trường ĐHSP Hà Nội cùng các cộng sự đã tiến hành một nghiên cứu khá công phu tại 4 tỉnh/TP là Hà Nội, TP HCM, Đăk Lăk và Thái Nguyên. Cùng với các nghiên cứu khác về lĩnh vực này đã được thực hiện từ trước, chỉ trong một thời gian ngắn, nhóm nghiên cứu đã hoàn thành một báo cáo chi tiết về thực trạng và giải pháp thực thi quyền của TTK Việt Nam.

Báo cáo cũng đưa ra một số khuyến nghị chung đối với các đơn vị, tổ chức quốc gia trong việc đảm bảo quyền của TTK với tư cách là một dạng khuyết tật. Tự kỷ cần được công nhận là một dạng khuyết tật trong các văn bản quy phạm pháp luật, làm cơ sở để các bên liên quan thực hiện chính sách đối với TTK, đảm bảo quyền của TTK và các liên đới hưởng lợi khác.

Cần có một khảo sát đánh giá tầm quốc gia nhằm xác định số lượng và tỉ lệ mang tính phổ biến TTK, xác định nhu cầu TTK làm cơ sở để quy hoạch phát triển nguồn nhân lực cho chăm sóc GD TTK; hoạch định chính sách quốc gia đối với TTK, gia đình có TTK, nhân viên, giáo viên, bác sĩ và các ban ngành liên quan trong toàn xã hội. Cần xác định dạng và mức độ khuyết tật của TTK, xây dựng chuẩn đánh giá TTK, tiêu chí chuẩn nghề nghiệp với các thành viên chăm sóc, trị liệu, can thiệp và GD TTK.

Hội thảo góp ý báo cáo này đã được VACR tổ chức ngày 20/12/2016 tại Hà Nội. Phó chủ tịch VACR Đỗ Đức Ngọ chủ trì hội thảo. Các chuyên gia lĩnh vực Y tế, giáo dục; đại diện các Trung tâm và các tổ chức dân sự chăm sóc GD TTK tại 4 tỉnh thành phố được nghiên cứu khảo sát; đại diện lãnh đạo Cục Bảo vệ, chăm sóc trẻ em Bộ LĐ-TBXH đã tới dự. Những vấn đề liên quan đến quyền của TTK và các đối tượng chăm sóc, trị liệu, GD TTK (kể cả ở gia đình và nhà trường, cộng đồng…) đều đã được các đại biểu tham dự trao đổi, thảo luận thấu đáo.

Bên cạnh các cơ quan chức năng ban hành chính sách đảm bảo quyền của TTK thì sự song hành giữa hai ngành chuyên môn là Y tế và GD phải là thường xuyên và liên tục trong cuộc đời người tự kỷ, đặc biệt là TTK. Trong GD TTK thì phải coi trọng cả GD chuyên biệt và GD hòa nhập, tùy theo từng mức độ khuyết tật của TTK. Việc hướng nghiệp cho TTK cũng phải được quan tâm ngay từ đầu cấp THCS.

Bà Vũ Kim Hoa – Phó Cục trưởng Cục Bảo vệ chăm sóc trẻ em của Bộ LĐ-TBXH đánh giá cao những khảo sát công phu của nhóm nghiên cứu về việc thực hiện quyền của TTK tại 4 tỉnh thành phố.

Bà Hoa cho biết thêm: Hầu hết các vấn đề nêu trong báo cáo nghiên cứu cũng đã được đưa vào Đề án hỗ trợ trẻ khuyết tật (trong đó có TTK) hòa nhập cộng đồng mà Bộ sẽ trình Chính phủ vào năm 2017. Trên cơ sở xác định mức độ khuyết tật của TTK từ các chuyên gia của lĩnh vực liên quan cũng như ý kiến từ các tổ chức xã hội, Bộ sẽ xây dựng chính sách đảm bảo quyền của TTK. Đề án cũng đặt ra nhiều vấn đề, trong đó có hỗ trợ chăm sóc TTK tại cộng đồng. Luật BVCS trẻ em đã được thông qua năm 2016 với 25 nhóm quyền liên quan đến trẻ em, nay cần bổ sung quyền của TTK.

Hi vọng, với những nỗ lực của các cơ quan chức năng và toàn xã hội, quyền của TTK sẽ được quan tâm thích đáng để giảm bớt tối đa những thiệt thòi mà bản thân các em và gia đình cũng như các đối tượng liên đới trách nhiệm đang phải gánh chịu sẽ nhẹ bớt đi phần nào.



Xem nguồn

Sẽ thành lập 2 trường sư phạm quốc gia

Posted: 21 Dec 2016 07:17 AM PST


 Từ 8 trường chủ chốt được lựa chọn để đầu tư nâng cao năng lực đội giáo viên sắp tới sẽ chọn ra 2 trường trọng điểm có thể nâng cấp thành 2 trường sư phạm quốc gia của cả nước.

PGS. TS. Nguyễn Thúy Hồng, Phó Cục trưởng Cục Nhà giáo và Cán bộ quản lý cơ sở giáo dục, Giám đốc chương trình Phát triển các trường sư phạm đã cho biết như vậy tại hội thảo 70 năm ngành sư phạm diễn ra sáng 21/12.

Sẽ thành lập 2 trường sư phạm quốc gia
Sẽ có 2 trường sư phạm được chọn để trở thành trường sư phạm quốc gia. Ảnh minh họa.

Theo bà Hồng, Chương trình phát triển các trường sư phạm được phê duyệt ngày 30/5/2016 có mục tiêu là phát triển các trường sư phạm được lựa chọn và cơ quan quản lý giáo dục để tăng cường chất lượng giáo viên và cán bộ quản lý giáo dục phổ thông.

Sẽ có khoảng 8 trường được lựa chọn để để đầu tư nâng cao năng lực cho giáo viên và xác định đây sẽ là 8 trường chủ chốt. “8 trường này sẽ là 8 trường đầu tầu cho mạng lưới các trường sư phạm sắp tới” – bà Hồng cho hay.

Theo dự kiến của Bộ trưởng Bộ GD-ĐT Phùng Xuân Nhạ, sắp tới mạng lưới các trường sư phạm sẽ thu nhỏ lại, chỉ để lại trên dưới 10 trường. Tuy nhiên, 8 trường được lựa chọn trong chương trình này sẽ là 8 trường đầu tầu, mũi nhọn.

“Trong 8 trường được lựa chọn làm mũi nhọn này sẽ chọn ra 2 trường trọng điểm là 2 trường có thể nâng cấp thành 2 trường sư phạm quốc gia. Từ đó sẽ tạo ra một hệ thống có ảnh hưởng, có sự lan tỏa” – bà Hồng thông tin.

Báo cáo của bà Hồng cho biết, tính đến tháng 11/2016, cả nước có 114 cơ sở đào tạo, bồi dưỡng giáo viên và 4 cơ sở đào tạo, bồi dưỡng cán bộ quản lý giáo dục, tạo thành một hệ thống phân bố tương đối đồng đều khắp ở tất cả các vùng, miền, địa phương trong cả nước.

Tuy nhiên, việc có nhiều cơ sở đào tạo, phân bố phạm vi rộng và quy mô đào tạo của mỗi cơ sở nhỏ dẫn đến tình trạng đầu tư manh mún và dàn trải. Nhiều trường sư phạm phát triển trong tình trạng thiếu ổn định, năng lực và quy mô đào tạo của mạng lưới các trường sư phạm đã vượt quá nhu cầu về số lượng giáo viên ở một số ngành học, bậc học và nhất là ở THCS và THPT. Nhiều sinh viên sư phạm sau khi tốt nghiệp không có việc làm hoặc làm không đúng với chuyên ngành được đào tạo.

Chất lượng các trường sư phạm trên toàn quốc không đồng đều, chưa có những cơ sở đầu ngành được đầu tư để gánh vác trách nhiệm đi đầu và dẫn dắt, hỗ trợ các cơ sở khác trọng mạng lưới đổi mới công tác đào tạo, bồi dưỡng giáo viên, cán bộ quản lý giáo dục phổ thông.

“Vì thế, cần quy hoạch mạng lưới các trường sư phạm và tập trung đầu tư có trọng điểm (không dàn đều phân tán) để có được một mạng lưới các cơ sở đào tạo sư phạm hiệu quả, trong đó có vai trò của các trường sư phạm đầu ngành, đủ mạnh và đủ năng lực làm hạt nhân phát triển, dẫn dắt các trường sư phạm trong hệ thống đảm bảo chất lượng trong đào tạo” – bà Hồng nói.

Chia sẻ quan điểm này, ông Nguyễn Văn Minh, Hiệu trưởng Trường ĐH Sư phạm Hà Nội nhận định, các nước trong khu vực có số trường đào tạo sư phạm khá ít và đòi hỏi rất cao đầu vào. Đối với nước ta, điều này ngược lại.

Từ đó, ông Minh cho rằng, cần phải sắp xếp lại hệ thống sư phạm trong cả nước, gắn việc đào tạo, bồi dưỡng định kỳ theo chu trình bắt buộc.

“Việc này đòi hỏi quyết tâm chính trị của tầm vĩ mô và sự đồng thuận của các đơn vị. Không tập trung giải quyết vấn đề này thì khó nâng cao chất lượng đội ngũ và hệ quả là khó phát triển giáo dục đất nước” – ông Minh nói. “Mặt khác, nếu giải quyết được khâu này sẽ có điều kiện đầu tư tập trung, có trọng điểm, tránh dàn trải, hiệu quả chưa cao”.

Trong ngày 21/12, Bộ GD&ĐT đã có thông báo kết luận của Bộ trưởng Phùng Xuân Nhạ tại Hội thảo Chuẩn nghề nghiệp giáo viên phổ thông, khung năng lực nghề nghiệp giảng viên sư phạm và vấn đề nâng cao chất lượng đào tạo, bồi dưỡng giáo viên của các trường sư phạm diễn ra đầu tháng 12 vừa qua.

Sẽ thành lập 2 trường sư phạm quốc gia
Bộ trưởng Phùng Xuân Nhạ phát biểu tại hội thảo đầu tháng 12 tại Quy Nhơn.

Theo đó, Bộ trưởng Phùng Xuân Nhạ nhấn mạnh sự cần thiết phải quy hoạch mạng lưới các trường sư phạm để tạo ra một hệ thống trường sư phạm có chất lượng với vai trò đầu tầu của một số trường có tính chất trọng điểm quốc gia, các trường còn lại sẽ đóng vai trò như là vệ tinh hoặc phân hiệu của các trường trọng điểm.

Bộ trưởng cũng yêu cầu các trường đại học sư phạm và Học viện Quản lý giáo dục tự rà soát chỉ tiêu tuyển sinh, nghiên cứu đề xuất phương án giảm chỉ tiêu tuyển sinh ngay từ năm 2017; đồng thời đề xuất phương án nâng cao chất lượng đầu vào tuyển sinh.

Bộ trưởng cũng yêu cầu các trường đại học sư phạm nhanh chóng tiếp cận các chuẩn/tiêu chuẩn về giảng viên sư phạm, giáo viên và hiệu trưởng phổ thông, Khung trình độ quốc gia, nội dung chương trình sách giáo khoa mới để xây dựng chương trình đào tạo, bồi dưỡng có chất lượng.

Bộ trưởng thống nhất với phương án hoàn thiện Chuẩn nghề nghiệp giáo viên phổ thông của nhóm nghiên cứu Trường Đại học Giáo dục – Đại học Quốc gia Hà Nội đề xuất 3 chuẩn và 12 tiêu chí.

Lê Văn



Xem nguồn

Cả nhà tốt nghiệp cùng nhau

Posted: 21 Dec 2016 06:35 AM PST


Hình ảnh cha mẹ ngồi dưới khán đài hướng mắt về phía con mình trên sân khấu trong buổi lễ nhận bằng tốt nghiệp không đúng với gia đình nhà Clarke.

Cả nhà tốt nghiệp cùng nhau
Gia đình Clarke trong lễ tốt nghiệp ĐH AUT. Ảnh: Facebook

Trong lễ tốt nghiệp ĐH AUT (New Zealand) vào năm nay, Ashley Clarke cùng mẹ em là Sharlene và bố em là Russell đều có mặt trong hàng ngũ hơn 4.000 sinh viên tốt nghiệp.

Ashley tốt nghiệp ngành Y tá, trong khi mẹ cô hoàn thành khóa học nghiên cứu sau đại học về Thực hành điều dưỡng nâng cao, còn ông Russell thì nghiên cứu sau đại học về Trợ lý y tế và Hồi sức nâng cao.

Cả gia đình này đều học cùng chuyên ngành chăm sóc sức khỏe của trường. Ông Russell từng tốt nghiệp đại học năm 2004 và hiện đang là trợ lý chăm sóc sức khỏe chuyên sâu của Cơ quan Trực thăng cứu hộ Auckland.

Bà Sharlene từng tốt nghiệp AUT năm 2009 và hiện đang là y tá ở khoa Cấp cứu của Bệnh viện Waitakere.

  • Nguyễn Thảo(Theo NZ Herald)



Xem nguồn

ĐHQG TP.HCM đánh giá năng lực: Thí sinh không phải học thuộc lòng

Posted: 21 Dec 2016 05:53 AM PST


Trao đổi với VietNamNet, TS Nguyễn Quốc Chính, Giám đốc Trung tâm khảo thí và đánh giá chất lượng ĐHQG TP.HCM cho biết sẽ dành 20% chỉ tiêu tuyển sinh theo phương thức đánh giá năng lực.

Ông Nguyễn Quốc Chính cho biết, năm nay ĐHQG TP.HCM tuyển sinh theo bốn phương thức gồm tuyển thẳng, ưu tiên xét tuyển, xét bằng kết quả THPT quốc gia theo hệ thống chung của quốc gia và thí điểm ở một số trường ĐH thành viên phương thức đánh giá năng lực. Bài thi đánh giá năng lực gồm bài thi này gồm phần tự luận và 100 câu trắc nghiệm trong thời gian 180 phút. Cấu trúc bài thi yêu cầu khả năng sử dụng ngôn ngữ, tư duy logic, giải quyết vấn đề, phân tích, tổng hợp, giải quyết vấn đề.

ĐHQG TP.HCM đánh giá năng lực: Thí sinh không phải học thuộc lòng

Hiện nay các trường đang xây dựng phương thức đánh giá năng lực, dự kiến sẽ có hai đến ba trường thành viên như ĐH Bách Khoa, ĐH Quốc Tế, ĐH Công nghệ Thông tin dùng một phần chỉ tiêu tuyển sinh bằng bài thi đánh giá năng lực của ĐHQG TP.HCM.

Mỗi một trường xác định tuyển sinh bao nhiêu sinh viên sau đó ĐHQG sẽ thẩm định và quyết định, nhưng ĐHQG TP.HCM đưa ra con số tối đa thí điểm tuyển sinh bằng phương thức đánh giá năng lực chiếm 20% chỉ tiêu/nhóm ngành.

Các đơn vị thành viên có thể điều chỉnh, có những nhóm ngành chỉ dành chỉ tiêu 10-15%, nhưng có những nhóm ngành không dùng phương thức này.

Ông Chính cũng cho biết, hiện tại ĐHQG TP.HCM đã có sự chuẩn bị về ngân hàng câu hỏi, các hệ thống chuẩn bị thi và vẫn đang tiếp tục được hoàn thiện.

"Về ngân hàng câu hỏi chúng tôi không thể tiết lộ con số cụ thể nhưng đủ đảm bảo để thực hiện phương thức đánh giá năng lực. Về cơ sở vật chất chúng tôi đảm bảo hoàn toàn. Tuy nhiên do mới chỉ làm thí điểm nên quy mô còn nhỏ, ĐHQG TP.HCM có đầy đủ năng lực để làm việc này"- ông Chính cho biết.

Theo ông Chính, bài thi đánh giá năng lực của ĐHQG TP.HCM sẽ có những điểm giống và những điểm khác với bài thi đánh giá năng lực của ĐHQG Hà Nội thực hiện hai năm qua.

Về đánh giá năng lực là đánh giá những khả năng suy luận, phân tích, tổng hợp, mục tiêu giáo dục tất cả những kì thi đánh giá năng lực đều giống nhau.

"Nhưng về phương pháp tiếp cận, chủ yếu cách giao tiếp và ngân hàng câu hỏi chúng tôi điều chỉnh khác. Cách viết câu hỏi của chúng tôi chủ yếu cung cấp cho sinh viên dữ liệu, sinh viên sử dụng dữ liệu này để xử lý những câu hỏi đặt vấn đề. Chúng tôi không bắt sinh viên nhớ, học thuộc lòng, vì vậy những câu hỏi thường rất dài, cung cấp đầy đủ số liệu để sinh viên xử lý" – ông Chính cho biết

Ông Chính khẳng định, việc tuyển sinh bằng đánh giá năng lực của ĐHQG TP.HCM chỉ là vấn đề cộng thêm chứ không phải loại trừ. Sắp tới sẽ ban hành đề thi mẫu về phương thức này.

Ông Võ Văn Thắng, Hiệu trưởng Trường ĐH An Giang cho biết dù Chính phủ đã đồng ý Trường ĐH An Giang là thành viên của ĐH Quốc gia TP.HCM nhưng phía ĐHQG TP.HCM và ĐH An Giang chưa bàn cụ thể về việc tuyển sinh. Việc tuyển sinh của Trường ĐH An Giang vẫn như cũ.

Lê Huyền



Xem nguồn

Nữ sinh Harvard cảnh tỉnh phụ huynh về thực trạng người trẻ tự tử

Posted: 21 Dec 2016 05:11 AM PST


 – Trước thông tin về sự việc một nam sinh gốc Việt 15 tuổi tự tử do mắc bệnh trầm cảm, Trần Thị Diệu Liên – tân sinh viên ĐH Harvard – đã có một bài viết cảnh báo về mức độ nguy hiểm của vấn đề sức khỏe tâm thần ở người trẻ.

Nữ sinh Harvard cảnh tỉnh phụ huynh về thực trạng người trẻ tự tử

Dưới đây là toàn bộ những chia sẻ của Diệu Liên:

Sáng nay, mình vừa đọc một bài báo viết về một nam sinh 15 tuổi “vui tính, hài hước, sống chan hòa với mọi người” tự kết thúc cuộc sống của mình và để lại bức thư để làm lời cảnh tỉnh cho mọi người.

Chủ đề này chạm đúng vấn đề mình đang quan tâm, về vấn đề sức khỏe tâm thần nói chung và rằng việc học sinh, sinh viên có thể tự kết thúc cuộc đời thực và gần hơn chúng ta tưởng. Điều đáng nói là quyết định tự tử đáng lẽ đã có thể được thay đổi nếu mọi người thực sự chấp nhận rằng những câu chuyện tự tử không chỉ là những câu chuyện xa vời trên báo!

Mình viết bài này với một niềm hy vọng rằng mọi người, đặc biệt là những người có vai trò về giáo dục, có cái nhìn khác hơn về vấn đề này. Đặc biệt, khi nó liên quan đến tính mạng con người.

Không kể ngữ cảnh để làm lộ tên trường, mình đã tận mắt chứng kiến một nữ sinh đứng trên tầng cao của lan can, gào thét chực nhảy xuống. Xung quanh là một số người nắm tay, nắm chân để can ngăn. Chuyện xảy ra đã nhiều năm và mình chỉ nhìn thấy từ xa nhưng đó là hình ảnh đầu tiên khiến mình nhận ra rằng tự tử không chỉ ở trên báo.

Một lời nói mà mình nhớ mãi của người chủ trì buổi trò chuyện về sức khỏe tâm thần cho sinh viên năm nhất ở Harvard: "Có lẽ bây giờ các em cảm thấy những điều chia sẻ bây giờ là xa vời, rằng chắc mình chẳng bao giờ gặp đâu. Chị cũng đã từng nghĩ vậy, cho đến khi một trường hợp với bạn cùng phòng chị xảy ra…"

Mình nhớ vì thực sự đã có vấn đề xảy ra với bạn cùng kí túc xá của mình. Đó là một người bạn hòa đồng, rạng rỡ với bạn bè, và đang vui vẻ với hoạt động ngoại khóa của mình. Vậy mà, giữa đêm, cảnh sát của trường phải mở cửa vào phòng để đảm bảo rằng bạn không có hành động tự hại bản thân. Lúc đó, mình mới biết rằng bạn đã có những lần có ý nghĩ tự tử. Mình thực sự bất ngờ. Càng bất ngờ hơn khi 2 tuần sau người bạn đó phải nhập viện để theo dõi.

Chuyện gì đang xảy ra thế này?

Lúc đó, mình hoang mang rằng tại sao một cuộc sống cân bằng đến thế vẫn có thể dẫn đến ý định tự tử? Rằng nếu một người cứ luôn vui vẻ thì làm sao có thể biết và ngăn chặn ý định tự tử của họ? Rằng còn bao nhiêu người cũng đang tạo nên lớp vỏ bọc vững chãi mà bên trong đang vỡ vụn ra từng mảnh? Làm sao để đưa tay ra giúp họ?

Mình vẫn đang tìm kiếm những câu trả lời. Nhưng mình nghĩ, bước đầu tiên để giải quyết một vấn đề luôn là chấp nhận rằng vấn đề đó thực sự tồn tại.

"Rất khó để có thể ngăn chặn nó (sự tử tự của học sinh và ý nghĩ tự sát) nếu không biết rằng nó đang tồn tại. Vì vậy, những người giáo dục không nên e ngại trò chuyện về vấn đề tự tử – bởi vì ngăn chặn nó bắt đầu với việc "hỏi một câu hỏi"" – David Jobes, lãnh đạo của Suicide Prevention Lab ở Catholic University,Washington, D.C. 

Sau đây là những hiểu lầm về tự tử mà mọi người cần biết (dịch vắn tắt):

1. Nói về tự tử là thúc đẩy tự tử:

Thực ra, càng thẳng thắn về vấn đề này càng tốt.

Dù bạn có hỏi hay không thì ý nghĩ đó đã tồn tại sẵn trong đầu của người đó rồi. Và hỏi han, cởi mở để giúp người đó giải tỏa những băn khoăn là cần thiết.

Ví dụ cho câu hỏi thẳng thắn: ‘Sounds like you’re really down, have you thought about taking your life?’

Vì mình không rành về tâm lí nên không biết dịch sang tiếng Việt như thế nào cho phù hợp.

2. Chúng ta không thể ngăn chặn sự tự tử:

Những người nói về tự tử không thực sự muốn chết. Họ đang cho những người xung quanh rất nhiều những dấu hiệu, những cảnh báo, những thông tin rằng đây là việc thực ra họ không muốn làm. Tuy nhiên, cần có người hiểu và tìm kiếm sự trợ giúp phù hợp cho họ (theo mình nghĩ là các chuyên gia tâm lí, tâm thần).

Một số dấu hiệu có thể là sự trầm buồn, sự thiếu tập trung, cảm giác không thích bản thân nữa. Mất ngủ cũng là dấu hiệu đáng lo. Những dấu hiệu khác có thể là dễ cáu gắt, rời xa mọi người.

Và điều thực sự rất quan trọng là: rất nhiều người có những dấu hiệu trên không có ý định tự vẫn. Khi những triệu chứng đó dồn nén, dâng trào trong đầu, họ mới suy nghĩ rằng "Cách để thoát khỏi điều này là mình chết đi."

3. Tự tử luôn luôn là quyết định bốc đồng:

Họ đắn đo, suy nghĩ về việc tự tử, tưởng tượng về nó, hình dung về nó, viết về nó, đăng bài viết trên mạng. Sau nhiều ngày hoặc nhiều tuần, họ (có thể) mới quyết định tự tử. Có một lí thuyết trong ngành là không quyết định tử tự nào là quyết định nhất thời. Luôn có một quá khứ về việc đó nếu tìm hiểu đủ sâu.

Hy vọng bài viết này sẽ đến được với những người nó có thể giúp ích.

Thân thương.

(Facebook Trần Thị Diệu Liên)



Xem nguồn

Học sinh nghi ngã gãy chân trong sân trường: Phụ huynh kiến nghị làm rõ

Posted: 21 Dec 2016 04:29 AM PST


Học sinh tự ngã gãy chân trong khi chơi ở trường?

Theo đơn kêu cứu của ông Trần Chí Dũng (Hà Nội), con trai ông là Trần Chí Kiên, hiện đang học tại lớp 2A4 – Trường tiểu học Nam Trung Yên, phường Yên Hòa, quận Cầu Giấy, Hà Nội.

Sự việc bắt đầu vào lúc 10 giờ 30, ngày 1/12/2016, khi gia đình nhận được điện thoại của cô giáo chủ nhiệm năm lớp 1 của cháu báo rằng "giờ ra chơi con chạy chơi ở sân trường và bị ngã gãy chân, đang được các cô đưa đi cấp cứu tại Bệnh viện Nhi Trung ương".

Vết khâu ở chân cháu Kiên

Vết khâu ở chân cháu Kiên

Theo ông Dũng, khi hai vợ chồng đến nơi thì cháu Kiên đã được bác sĩ chiếu chụp X-quang và chẩn đoán là gãy xương đùi phải. Sau khi được bó bột thì xương vẫn không khớp với nhau, vì vậy gia đình quyết định đưa cháu sang Bệnh viện Việt Đức. Tại đây, bác sĩ Tiến (Khoa chấn thương chỉnh hình 2) xác định trường hợp gãy chân như vậy của một cháu bé 7 tuổi là nặng và chỉ định bắt buộc phải mổ, nẹp vít xương.

Cháu Kiên được mổ vào ngày 3.12.2016, nằm điều trị tại bệnh viện Việt Đức 5 ngày rồi ra viện để về nhà tiếp tục chăm sóc tại chỗ. Do lo lắng chăm sóc cho cháu nên gia đình chưa có điều kiện tìm hiểu nguyên nhân vụ tai nạn. Bên cạnh đó, do sức khỏe tinh thần của cháu chưa được ổn định sau vụ tai nạn nên khi được bố mẹ hỏi, cháu đều tỏ ra mệt mỏi và không trả lời.

Tuy nhiên, trong quá trình điều trị, đánh giá chuyên môn của bác sĩ cho rằng, với chấn thương như của con tôi, việc chạy và tự ngã mà không có tác động mạnh từ bên ngoài là điều khó có thể xảy ra. Mặt khác, cháu không có bệnh lý gì về xương, và xương đùi là nơi cứng nhất, rất khó gãy, nếu không có lực rất mạnh tác động.

Sau thời gian điều trị ổn định, cùng với tìm hiểu nguyên nhân tai nạn từ con trai, anh chị được cháu kể lại: Trong giờ ra chơi, cháu và các bạn cùng lớp có ra sân sau của trường chơi, đến khi có chuông hết giờ, cháu và các bạn (4 bạn) chạy về lớp. Trong lúc cháu chạy về lớp thì có va chạm vào một chiếc xe "Hyundai màu xanh nước biển đang di chuyển" trong sân của trường và cháu có nhận ra trên xe có cô Hiệu trưởng và một cô giáo khác.

Gia đình nghi ngờ không phải do cháu chạy nhảy và bị gãy chân.

Gia đình nghi ngờ không phải do cháu chạy nhảy và bị gãy chân.

"Sau khi va chạm, cháu được bảo vệ nhà trường bế lên phòng thư viện, sang phòng y tế sơ cứu rồi đưa vào bệnh viện. Qua lời cô giáo thì ban đầu cháu được đưa đến Bệnh viện 198 nhưng cô Hiệu trưởng có nói là chuyển sang bệnh viện Nhi Trung ương (gia đình chỉ nhận được thông tin về tai nạn của cháu khi cháu đã được chuyển đến viện này)", ông Dũng phản ánh trong đơn.

Cũng theo ông Dũng, "một số bạn trong lớp cháu có nói lại là con tôi bị ô tô đâm trong giờ ra chơi khi chạy vào lớp. Cháu bị gẫy xương đùi phải nhưng lại có những vết xây xước phía sau của hông bên trái, và tổng hợp nhận xét chuyên môn từ phía các bác sĩ, chúng tôi càng có cơ sở nghi ngờ là cháu đã chạy ở sân trường và bị ô tô đâm vào đùi phải rồi ngã ngửa về phía sau gây xước xát phía sau hông bên trái và gãy đùi phải".

Vì sao nhà trường không hỏi các bạn chơi cùng cháu Kiên?

"Với những kết luận của bác sĩ và thông tin gia đình thu thập được, cũng như căn cứ vào hiện trạng thương tích của con tôi, tôi khẳng định tai nạn xảy ra đối với con tôi là do va chạm với một xe ô tô đang di chuyển trong trường học", ông Dũng khẳng định.

Ngày 12/12, sau khi tổng hợp thông tin, gia đình đã có buổi làm việc với BGH nhà trường cùng với cô Trần Thị Thu Nhung (chủ nhiệm lớp cháu Kiên), cô Hòe (giáo viên cũ của Kiên hồi lớp 1, người có mặt sau khi phát hiện ra cháu bị tai nạn), cô Hiệu trưởng và cô Tần khối trưởng khối 2. Tuy nhiên, theo anh Dũng, buổi làm việc này không có kết quả như mong muốn bởi nhà trường vẫn khẳng định cháu ngã do chạy nhảy ở sân sau của nhà trường và tự ngã khiến chân bị gãy. Do vậy, gia đình yêu cầu Ban giám hiệu nhà trường tìm hiểu, làm rõ sự thật về nguyên nhân gây ra thương tích cho con trai để gia đình có hướng điều trị chính xác cho cháu.

Nhận xét của một học sinh trong số 4 học sinh chơi cùng cháu Kiên lúc xảy ra tai nạn ở phiếu khảo sát.

Nhận xét của một học sinh trong số 4 học sinh chơi cùng cháu Kiên lúc xảy ra tai nạn ở phiếu khảo sát.

Trong đơn, ông Dũng cũng phản ánh trong thời gian con anh bị tai nạn, nhà trường không hợp tác với gia đình học, ngược lại còn triển khai thực hiện một số việc như thể muốn bưng bít câu chuyện.

Chẳng hạn, sau khi gia đình kiên quyết tìm sự thật nguyên nhân gây tai nạn cho con mình thì vào ngày 14/12/2016, nhà trường đã có hành động phát phiếu khảo sát về vụ tai nạn xảy ra ngày 1/12/2016 đến toàn thể các lớp trong trường.

"Thời điểm con tôi bị ngã ở sân sau nhà trường nên có ít học sinh nhìn thấy. Vì vậy, số lượng cháu nhìn thấy sự việc không nhiều. Thứ hai, tại sao nhà trường không hỏi 4 bạn chơi cùng con tôi xem sự thật ra sao? Tại sao nhà trường không hỏi bác bảo vệ, người đã bế con tôi ngay khi bị tai nạn xem sự thật ra sao? Tại sao nhà trường không tìm hiểu xem vị trí con tôi ngã ở đâu, nơi đó có ô tô nào đỗ không?

Ban đầu gia đình tôi suy nghĩ đây chỉ là một tai nạn vô tình, không ai mong muốn, vậy nên chúng tôi cư xử rất đúng mực và trên tinh thần hợp tác để tìm nguyên nhân. Nhưng đến giờ phút này, sau 15 ngày xảy ra chuyện, chúng tôi chưa nhận được câu trả lời thỏa đáng từ phía nhà trường. Những hành động của nhà trường khiến chúng tôi nghĩ, nếu sự thật chỉ là con tự ngã, tại sao các cô lại có động thái khảo sát các con? Có quá nhiều điều khuất tất sau cái ngã này của con", ông Dũng cho biết.

Nhà trường không có ô tô nào màu xanh

Trao đổi với PV Dân trí vào chiều 20/12, bà Tạ Thị Bích Ngọc, Hiệu trưởng Trường tiểu học Nam Trung Yên cho biết, sau khi sự việc xảy ra, nhà trường không phải "vô cảm" như phụ huynh phản ánh mà có giáo viên chủ nhiệm, phối hợp với nhân viên y tế của trường đưa cháu Kiên đi bệnh viện.

Ban đầu, nhà trường đưa lên Viện 198 nhưng sau đó chuyển lên Viện Nhi để đúng chuyên môn về Nhi khoa. Trong thời gian cháu Kiên nằm viện, Hiệu trưởng vẫn nhắc nhở giáo viên chủ nhiệm đến thăm nom cháu và cô Nhung chủ nhiệm đã cùng cô Hòe đến thăm cháu Kiên.

Bảo vệ Nguyễn Quang Trung, người bế cháu Kiên ngay sau khi xảy ra tai nạn

Bảo vệ Nguyễn Quang Trung, người bế cháu Kiên ngay sau khi xảy ra tai nạn

"Lúc đầu chúng tôi nhận được thông tin, gia đình phản hồi tốt về việc phối hợp này và cảm ơn nhà trường. Tuy nhiên, do nghe một số ý kiến trái chiều nên chúng tôi đã phát phiếu khảo sát với học sinh. Trong đó, có cả 4 em học sinh chơi cùng cháu Kiên lúc xảy ra tai nạn. Theo đó, các cháu cho biết, do cháu Kiên cắm đầu cắm cổ chạy nên bị ngã", cô Ngọc cho biết.

Cũng theo cô Ngọc, nhà trường không có xe ô tô màu xanh nước biển nào như cháu mô tả. Bản thân cô không tự đi xe mà mỗi buổi sáng, chồng cô lái xe đưa cô đến cổng trường rồi quay về. Xe của cô là ô tô màu ghi bạc.

Chia sẻ với PV Dân trí trong ngày 20/12, cô Nhung, chủ nhiệm lớp cháu Kiên cho hay, trong lớp, cháu Kiên không nghịch ngợm, chỉ đôi khi mất tập trung một chút. Khi cháu Kiên bị tai nạn, cô không trực tiếp có mặt vì các cháu chơi ở sân sau, còn cô ở phòng Hội đồng. Cũng theo lời cô Nhung, nhà trường không có ô tô nào màu xanh nước biển như cháu Kiên mô tả.

Tại bản khảo sát nguyên nhân tai nạn do nhà trường thực hiện, bảo vệ Nguyễn Quang Trung, người trực tiếp bế cháu bé khi bị tai nạn, khẳng định: Trong thời gian mình làm nhiệm vụ, không có bất cứ xe máy hay ô tô nào từ bên ngoài vào trường. Ông cũng cam đoan những lời mình nói hoàn toàn đúng sự thật.

Trao đổi với PV Dân trí vào chiều 21/12, ông Dũng, bố cháu Kiên cho biết, theo tìm hiểu của gia đình, chiếc xe ô tô khiến cháu đâm vào lúc bị tai nạn là chiếc taxi màu xanh, chở cô Hiệu trưởng và Hiệu phó đi từ viện về.

Chúng tôi sẽ tiếp tục thông tin về sự việc.

Mỹ Hà



Xem nguồn

Cử nhân bị 400 doanh nghiệp từ chối vì một chi tiết trong CV

Posted: 21 Dec 2016 03:48 AM PST


Daryl Jones, 27 tuổi đã bắt đầu công cuộc săn việc từ khi tốt nghiệp đại học cách đây khoảng 6 tháng, nhưng kết quả vô cùng bi quan.

Cử nhân bị 400 doanh nghiệp từ chối vì một chi tiết trong CV
Daryl Jones – cử nhân ĐH Hull – bị nhiều doanh nghiệp từ chối vì mắc hội chứng Marfan

Daryl gửi đi khoảng 400 hồ sơ xin việc nhưng không có được bất cứ cuộc hẹn phỏng vấn nào, cho tới khi cậu thay đổi một chi tiết.

Chàng trai 27 tuổi này mắc hội chứng Marfan – một bệnh rối loạn di truyền ảnh hưởng tới các mô liên kết. Sau khi bỏ chi tiết này trong hồ sơ xin việc, Daryl nhận được 12 cuộc hẹn phỏng vấn.

Tốt nghiệp chuyên ngành kinh doanh và marketing như bao cử nhân khác nhưng may mắn không mỉm cười với Daryl cho tới khi cậu quyết định che giấu khuyết tật của mình, trong đó có cả việc cậu từng chơi môn thể thao dành cho người khuyết tật và là người thành lập Tổ chức từ thiện thể thao dành cho người khuyết tật.

Tuy vậy, hiện tại Daryl vẫn đang thất nghiệp và câu trả lời mà các nhà tuyển dụng dành cho cậu là "chưa đủ kinh nghiệm làm việc".

"Thật là thất vọng. Các nghiên cứu cho thấy những người khuyết tật rất muốn được đóng góp. Họ muốn có việc làm và kiếm tiền, nhưng không ai thuê họ cả".

"Tôi có một tấm bằng cử nhân và khi tôi nói chuyện với mọi người, họ nói rằng tôi có nhiều năng lực và kinh nghiệm nhưng không hiểu sao tôi không thể kiếm việc làm".

"Bạn tôi ứng tuyển cùng một vị trí như tôi. Cậu ấy có cùng kinh nghiệm như tôi, nhưng cậu ấy được nhận, còn tôi thì được thông báo rằng không đủ kinh nghiệm".

Daryl cũng có nhiều kỹ năng khác giúp hồ sơ của mình nổi bật, tuy nhiên cậu phải bỏ đi nhiều thành tích để có được một cuộc phỏng vấn. "Tôi là một người khuyết tật trong Hiệp hội Sinh viên quốc gia và tôi từng tham gia nhiều môn thể thao dành cho người khuyết tật".

"Tôi cũng thành lập quỹ từ thiện và làm nhiều công việc khác liên quan tới cộng đồng người khuyết tật. Nhưng chỉ khi tôi bỏ hết những chi tiết đó ra khỏi CV thì tôi mới bắt đầu được hẹn phỏng vấn".

"Căn bệnh này ảnh hưởng tới nhiều thứ, nhưng ảnh hưởng nhiều nhất là tới các khớp xương của tôi".

"Đôi khi tôi bị trật khớp, vì thế tôi phải dùng xe lăn" – Daryl nói.

"Điều đó có nghĩa là tôi không thể làm những công việc chân tay, nhưng những công việc văn phòng, hành chính, tôi có thể làm được. Tôi đã nộp đơn cho mọi công việc có thể".

Daryl hiện đang sống ở Hull, East Yorks., Anh. Chàng trai này cho biết, mọi người đã đề nghị cậu nhận một mức lương cho những công việc mà cậu đang làm ở quỹ từ thiện.

Cựu sinh viên ĐH Hull chia sẻ: "Một số người đã bảo tôi nên nhận lương cho những công việc đang làm ở quỹ từ thiện, nhưng tôi không muốn làm việc đó, vì số tiền đó cần được dùng để hỗ trợ cho những môn thể thao dành cho người khuyết tật".

  • Nguyễn Thảo (Theo Mirror)



Xem nguồn

GS Ngô Bảo Châu đố toán trên Facebook

Posted: 21 Dec 2016 03:06 AM PST


 – Ngày 19/12, GS. Ngô Bảo Châu đã chia sẻ một bài toán trên Facebook cá nhân. 

Bài toán này được đăng trên mục Quán Toán của tạp chí toán học PI số đầu tiên. Câu trả lời cho bài toán này dự kiến sẽ được đăng trên số 2 của tạp chí.

GS Ngô Bảo Châu đố toán trên Facebook
Bài toán được GS. Ngô Bảo Châu chia sẻ trên Facebook cá nhân.

Bài toán được đặt trong một bối cảnh rất vui vẻ như sau:

"Một anh chàng sinh viên sống ở Ngã Tư Sở (Hà Nội) và nhà gần một bến xe buýt. Anh chàng có hai cô bạn gái, một nàng ở Ký túc xá Đại học Kinh tế quốc dân, một nàng ở Ký túc xá Đại học Sư phạm. Để đến chơi với cô bạn ở KTQD, anh chàng bắt chuyến xe buýt xuôi xuống KTQD, để đến thăm cô bạn ở ĐHSP, anh lại bắt chuyến xe buýt ngược lên. Vì anh chàng thích hai cô gái như nhau nên anh ấy cứ ra bến xe buýt và lên chuyến xe đầu tiên đi qua hai chỗ này. Chiều thứ bảy hàng tuần, anh chàng ra bến xe một cách ngẫu nhiên. Các chuyến xe buýt đến KTQD và ĐHSP cứ đều đặn 15 phút lại có một chuyến. Sau một thời gian, không hiểu vì lý do gì, anh chàng nhận ra rằng mình đến thăm cô bạn ở KTQD nhiều gấp đôi cô bạn ở ĐHSP. Bạn có thể đưa ra lý do hợp lý nào để giải thích điều này không?

Trình độ thích hợp để giải bài này: từ lớp 1 đến Giáo sư, Tiến sĩ khoa học."

Theo dự kiến, số đầu tiên của Tạp chí PI sẽ được xuất bản vào tháng 1/2017. GS. Ngô Bảo Châu là Phó Tổng biên tập của tạp chí này.

Độc giả có thể đưa câu trả lời phía dưới phần bình luận.

GS Ngô Bảo Châu dành trọn tiền giải thưởng Fields làm tạp chí toán

GS Ngô Bảo Châu dành trọn tiền giải thưởng Fields làm tạp chí toán

Kinh phí hoạt động những năm đầu tiên của Tạp chí PI là số tiền từ giải thưởng Field mà GS Ngô Bảo Châu nhận được từ năm 2010.




Xem nguồn

Nguyên Phó CTN Nguyễn Thị Bình: Phải rung lên hồi chuông báo động về giáo dục nhân cách

Posted: 21 Dec 2016 02:24 AM PST


Nguyễn Phó Chủ tịch nước, nguyên Bộ trưởng Bộ GD&ĐT Nguyễn Thị Bình đã nhấn mạnh như vậy trong bài tham luận “Đổi mới căn bản và toàn diện giáo dục: Sợi chỉ đỏ là phát triển nhân cách người học” gửi tới Hội thảo khoa học 70 năm sư phạm Việt Nam – Đổi mới và phát triển tổ chức sáng ngày 21/12 tại Hà Nội.

Dân trí, xin giới thiệu bài viết đầy tâm huyết và sâu sắc của nguyên Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình về vấn đề này.

Người dân mong lãnh đạo thực lòng quan tâm, chia sẻ việc học hành của con em họ

Cuối năm 2013, Hội nghị TƯ 8 (Khóa XI) đã ban hành Nghị quyết về đổi mới căn bản, toàn diện giáo dục và đào tạo. Một số nhà giáo, nhà khoa học đã bày tỏ sự vui mừng vì thấy ý kiến đóng góp tâm huyết được thể hiện trong Nghị quyết. Nhưng nỗi lo còn đó, bởi theo kinh nghiệm, nhiều nghị quyết giáo dục và đào tạo đã từng không được thực hiện đến nơi đến chốn. Trong bối cảnh hiện nay, chắc không thể cứ như thế.

Trong Nghị quyết có ghi: Giáo dục đào tạo là quốc sách hàng đầu, đầu tư cho giáo dục là đầu tư phát triển, được ưu tiên đi trước trong các chương trình, kế hoạch phát triển, kinh tế xã hội. Quan điểm đứng đắn đó đã được khẳng định trong nhiều văn kiện qua các nhiệm kỳ. Tiếc rằng trên thực tế, không thiếu những ví dụ ngược lại, khiến người dân nhận ra một sự thật đáng buồn: ” Nói vậy không phải vậy”.

Để minh chứng, chỉ xin nhắc đến chuyện đất đai và kinh phí. Trong khi trường sở còn chật chội, trẻ em ở nhiều khu dân cư còn không có chỗ chơi, chỗ học thì nhiều khoảng đất rộng rãi đã được các cấp có thẩm quyền ưu tiên dành cho những dự án chưa đáng xếp hàng đầu.

Trong khi đó, ngân sách giáo dục vẫn chưa đủ để thực hiện miễn phí ở cấp THCS và ngay cả chi phí chi thường xuyên cũng như nguồn vốn đầu tư xây dựng trường sở vẫn còn phải bố trí một cách dè xẻn thì nhiều khoản tiền quá lớn từ ngân sách nhà nước được chi vào những công việc không thực sự cần thiết, chưa kể những khoản không nhỏ hơn thế bị lãng phí hoặc thất thoát.

Nhìn lại mấy chục năm qua, từ thực trạng yếu kém, bất cập dồn nén, kéo dài trong lĩnh vực giáo dục và đào tạo, có thể nói thẳng, các cấp lãnh đạo chưa thật sự coi trọng sự nghiệp giáo dục và đào tạo, mặc dầu ai cũng nói giáo dục và đào tạo có vai trò quan trọng trong tiến trình phát triển kinh tế – xã hội, có ảnh hưởng sâu sắc tới tương lai và vận mệnh dân tộc.

Trong khi đó, phần lớn các quốc gia xung quanh ta đều dồn sức vào sự nghiệp giáo dục và đào tạo, làm đúng những điều mà chứng ta vẫn thường nói.

Họ làm thực sự, bởi họ thấu hiểu công cuộc, thấu hiểu công cuộc phát triển kinh tế – xã hội thành công hay thất bại, đất nước giữ được chủ quyền hay phụ thuộc đều dựa vào cái gốc phẩm chất, trí tuệ và năng lực của người dân, mà những giá trị đó chỉ có hiệu quả, bởi vì họ nhận thức được rằng, ở vào thời đại khoa học – công nghệ, thông tin – truyền thông, toàn cầu hóa và kinh tế tri thức, trong cuộc đua tranh đang diễn ra gay gắt trên thế giới, số phận các quốc gia suy yếu đến cùng do giáo dục và đào tạo quyết định.

Vậy thì với nước ta, lãnh đạo cần thể hiện sự thấu hiểu vai trò và tầm quan trọng của giáo dục và đào tạo bằng hành động cụ thể. Người dân mong đợi lãnh đạo thực lòng quan tâm, chia sẻ những lo toan trong việc học hành của con em họ.

Triết lý giáo dục: Cần xác định mục tiêu giáo dục 10 – 20 năm tới

Một vấn đề quan trọng có tác dụng chi phối, dẫn dắt, tạo nền tảng cho cả tư duy và hành động giáo dục, đó là triết lý giáo dục. Vì tầm quan trọng như vậy nên trước những lúng túng, bất cập trong lĩnh vực giáo dục, thời gian vừa rồi mới có ý kiến cho rằng, chúng ta thiếu triết lý giáo dục.

Nếu quan niệm triết lý giáo dục là hệ thống lý luận và quan điểm phản ánh nhận thức chung nhất đóng vai trò chỉ đạo hoạt động giáo dục…. thì không phải chúng ta không có giáo dục. Nhưng trước những đòi hỏi mới đối với sự nghiệp giáo dục cần và có thể bổ sung, điều chỉnh triết lý giáo dục của chúng ta cho phù hợp, mà quan điểm về mục tiêu giáo dục là một nội dung tập trung và cụ thể.

Chúng ta đều biết, ngay sau khi thành lập nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, xuất phát từ nhận thức “một dân tộc dốt là một dân tộc yếu”, Bác Hồ đã xác định, để giữ vững độc lập dân tộc, tự do hạnh phúc cho nhân dân thì nhiệm vụ khẩn cấp của giáo dục là xây dựng hệ thống giáo dục bình dân “diệt giặc dốt”.

Bác cũng từng đặt kỳ vọng vào việc giáo dục thế hệ trẻ để đưa nước ta đến chỗ sánh vai cùng cường quốc năm châu. Chính phủ ngay sau đó cũng đã xác định mục tiêu của nền giáo dục mới là: “Tôn trọng nhân phẩm, rèn luyện chí khí, phát triển tài năng” và khẳng định tính chất cơ bản của nền giáo dục là “dân tộc, khoa học, đại chúng và tôn chỉ phụng sự lý tưởng quốc gia và dân chủ”. Cuộc cải cách giáo dục năm 1950, chủ yếu về giáo dục phổ thông, một lần nữa tái khẳng định tính chất dân tộc, khoa học, đại chúng với mục tiêu đào tạo những người “công dân lao động tương lai”.

Khi đất nước được thống nhất, nhiệm vụ của nền giáo dục quốc dân đã được xác định lại là: “chăm sóc và giáo dục thế hệ trẻ ngay từ tuổi thơ ấu cho đến lúc trưởng thành, nhằm tạo ra cơ sở ban đầu rất quan trọng của con người Việt Nam mới, người lao động làm chủ tập thể và phát triển toàn diện”. Đề thực hiện điều đó, nguyên lý giáo dục: “học đi đôi với hành, giáo dục kết hợp với lao động sản xuất, nhà trường gắn liền với xã hội”. Đặc biệt, ngay từ thời kỳ đó, tư tưởng học tập thường xuyên và vai trò của giáo dục không chính quy đã được nhấn mạnh.

Sau Đại hội VI, trong quá trình đổi mới, cùng với việc tiếp tục theo đuổi mục tiêu giáo dục toàn diện đức, trí, thể mỹ và lược bỏ những tiêu chí mang tính ý chí luận (như đào tạo con người Việt Nam mới và làm chủ tập thể), đã có thêm những quan điểm mới về sứ mạng của giáo dục (cùng với khoa học và công nghệ, giáo dục và đào tạo là quốc sách hàng đầu, đầu tư giáo dục là đầu tư phát triển) cũng như xác định sự chia sẻ trách nhiệm giữa nhà nước và nhân dân (chủ trương xã hội hóa giáo dục và xác lập tư cách pháp nhân của nhà trường ngoài công lập).

Tuy nhiên, những quan điểm đổi mới có phần lâm vào tình trạng chưa thực sự được quán triệt, còn dừng ở các văn kiện (như vai trò quốc sách hàng đầu của giáo dục) hoặc bị lệch lạc trong quá trình triển khai (xã hội hóa giáo dục được nhấn mạnh về huy động nguồn lực và thậm chí giảm nhẹ vai trò của nhà nước).

Thực tiễn đã chứng tỏ, so với những chuyển biến về tư duy kinh tế, thì tư duy giáo dục đổi mới một cách chậm chạp, thậm chí có thể nói là trì trệ dẫn đến tình trạng làm nảy sinh những yếu kém, bất cập trên diện rộng như nặng về thi cử, bằng cấp biến nền giáo dục trở thành một hệ thống ứng thí.

Ngày nay, chúng ta lại bước vào một giai đoạn mới của phát triển đất nước. Giai đoạn thực hiện công nghiệp hóa, hiện đại hóa để trở thành một nước công nghiệp hiện đại vào năm 2020 trong bối cảnh thế giới đi vào kinh tế tri thức. Giáo dục của chúng ta đang đứng trước yêu cầu mới cao hơn. Đó là thách thức lớn.

Để xác định triết lý giáo dục, trước hết phải xác định mục tiêu giáo dục, cho hiện nay và cho tương lai 10- 20 năm tới, cần có tổng kết sâu sắc về sự phát triển giáo dục trong 30 năm đổi mới vừa qua. Đồng thời xem xét hướng phát triển của giáo dục thế giới. UNESCO đã nêu ra 4 cột đỡ của giáo dục: học để biết, để làm, để làm người, để chung sống, có thể xem đấy là gợi ý rất quan trọng giúp chúng ta đổi mới tư duy giáo dục, hoàn thiện triết lý giáo dục, cũng như cụ thể hóa mục tiêu của chúng ta.


Nguyên Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình

Nguyên Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình

Xuống cấp về đạo đức, lương tâm xã hội

Đáng lo ngại là trong tư duy giáo dục, khi xác định xứ mạng và mục tiêu giáo dục những khía cạnh nhân bản và sự phát triển cá nhân chưa thực sự được coi trọng. Việc dạy làm người, dạy cách nghĩ, dạy cách học còn bị xem nhẹ, duy trì quá lâu phương pháp giáo dục lạc hậu mang tính áp đặt, nhồi nhét, đẩy học sinh, sinh viên đến chỗ thụ động chấp nhận những điều được rao giảng, khiến học sinh, sinh viên thiếu ý thức tự chủ và khả năng độc lập suy nghĩ.

Đáng lo ngại hơn, chúng ta không chỉ bức xúc về những yếu kém, bất cập, lạc hậu của hệ thống giáo dục mà còn đang đứng trước thực trạng xuống cấp về đạo đức, lương tâm xã hội. Đã có không ít trí thức lên tiếng kiến nghị cần chấn hưng về văn hóa và nhân cách con người. Dĩ nhiên, xây dựng và hoàn thiện nhân cách con người và cả nền văn hóa là nhiệm vụ của toàn xã hội nhưng nhà trường phải đóng vai trò tiên phong và nền tảng.

Đã đến lúc phải rung lên hồi chuông báo động về vấn đề giáo dục nhân cách. Trên thế giới, triết lý giáo dục phổ biến là dạy và học để làm người. Chỉ khi biết “làm người”, nghĩa là có nhân tính, thì mới có thể có cái khác, còn nếu không gây tai họa cho xã hội hoặc chẳng làm được gì cả.

Rõ ràng, không thể để nhà trường tiếp tục giáo dục học sinh, sinh viên chạy theo mục tiêu thi cử mà quên lãng vấn đề cốt lõi: giáo dục nhân cách. Bởi vậy, về mục tiêu giáo dục, cần khẳng định, đối với tất cả các cấp học, dạy làm người theo những giá trị nhân bản của dân tộc và nhân loại để mỗi thanh niên đều nên người (với tư cách là người học, người lao động, người công dân), phải là mục tiêu ưu tiên số một của mọi nhà trường, mọi cấp học.

Cho dù nhiệm vụ chính của giáo dục nghề nghiệp và giáo dục đại học là đào tạo về chuyên môn nghiệp vụ thì cũng không thể bỏ lơi mục tiêu bồi dưỡng tư cách làm người bởi những phẩm chất cần thiết ở con người như lòng nhân ái, tính trung thực, ý thức công dân, lương tâm nghề nghiệp, thái độ hợp tác lao động, khát vọng học hỏi để tự hoàn thiện… chính là những yếu tố quan trọng cấu thành chất lượng của nguồn lực con người – sức mạnh căn bản không chỉ của một nền kinh tế mà của cả một quốc gia, một dân tộc.

Làm nửa vời, tiêu cực ngày càng lan rộng

Đã có nhiều người, đặc biệt là các nhà giáo, các nhà khoa học xã hội, các nhà khoa học giáo dục lấy làm lo lắng trước tình trạng văn hóa của dân tộc và đạo đức xã hội của chúng ta xuống cấp. Nhiều cuộc họp, cuộc thảo luận đã bàn vì sao có tình hình đó và chúng ta phải làm gì, nhiều nhà khoa học, thậm chí đã thốt lên “sao lại nên nông nỗi này?”.

Nói cho đúng, từ hàng chục năm nay, trong nhiều văn kiện của Đảng và Nhà nước đã có hàng loạt quyết sách và vấn đề văn hóa, giáo dục, xã hội. Đảng đã nêu văn hóa là nền tảng tinh thần của xã hội, là mục tiêu, động lực phát triển bền vững đất nước. Như vậy, Đảng đã đặt văn hóa vào đúng vai trò và vị trí của nó. Đảng cũng đã nêu giáo dục và khoa học công nghệ là quốc sách hàng đầu: con người vừa là mục tiêu vừa là động lực của phát triển kinh tế – xã hội; đầu tư cho giáo dục là đầu tư cho phát triển…. Phải nói rằng các vấn đề được nêu hết sức đúng và sâu sắc.

Nhưng nói mà không làm được hoặc làm nửa vời, làm ít và chưa hiệu quả. Vì vậy đến nay, tình hình không được cải thiện, những mặt tiêu cực ngày càng lan rộng. Văn hóa chưa có gì tốt hơn. Đạo đức xã hội ngày càng xuống cấp nghiêm trọng.

Ngay giáo dục mà chúng ta hết sức kỳ vọng vào công cuộc đổi mới cũng vậy, thậm chí còn bị một số nhà nghiên cứu đánh giá là trong tình trạng khủng hoảng.

Khoảng cách rất lớn giữa một bên là các lời văn to tát trên văn kiện với một bên là hiện trạng văn hóa xuống cấp, đạo đức xã hội suy đồi nghiêm trọng đã là một nỗi đau gây nhức nhối trong xã hội.

Người dân đã biết, các trang mạng xã hội đã lên tiếng, những người có tâm huyết với văn hóa giáo dục đã cảnh tỉnh nhưng chưa biết hành động như thế nào. Sự bức xúc đã tới hạn và yêu cầu về hành động không thể chậm trễ hơn.

Phải làm sao cảnh báo cho các vị lãnh đạo, các nhà hoạch định chính sách, cũng như toàn thể xã hội về tình hình văn hóa giáo dục/ văn hóa xã hội của chúng ta bên cạnh những mặt làm được còn những mặt tiêu cực, có mặt đang ngày xàng xấu đi, ngày càng xuống cấp. Đó cũng là một nguyên nhân khiến đất nước ta không thể phát triển kinh tế – xã hội tốt hơn được. Có thể nói đó là nguyên nhân chính. Vì nguyên nhân cốt lõi là con người.

Trình bày về mục tiêu đổi mới căn bản toàn diện giáo dục nước ta, Nghị quyết 29 đã nêu: Phấn đấu đến năm 2030, nền giáo dục Việt Nam đạt trình độ tiên tiến trong khu vực. Đây là một thách thức lớn bởi các nước trong khu vực, nhất là các nước tiên tiến, không ngững nâng cao hơn nữa trình độ giáo dục và đào tạo của họ.

Nhưng thách thức lớn hơn rất nhiều chính là mục đích phát triển nhân cách, nâng cao phẩm chất và năng lực con người Việt Nam, góp phần chấn hưng văn hóa và đạo đức xã hội, kiến tạo nền tảng vững bền để bảo vệ chủ quyền đất nước và xây dựng xã hội dân chủ, công bằng, văn minh.

Bà Nguyễn Thị Bình cho rằng: Thoát khỏi cách nghĩ, cách làm cũ kỹ, gần như đã thành nếp, là không dễ dàng. Nhưng đó là việc phải làm. Nhất thiết phải đổi mới tư duy giáo dục, từ đó thay đổi cách làm giáo dục. Phải lấy giáo dục và văn hóa là hệ thống xã hội mà mục đích tột cùng đều là xây dựng con người Việt Nam đáp ứng yêu cầu phát triển bền vững đất nước,

Những khuyết tật của giáo dục cũng như văn hóa là khuyết tật của hệ thống xã hội trong đó có sự khập khiễng về cơ chế vận hành với con người được coi là phương tiện hơn là mục đích. Bởi thế, để thực hiện thành công sự nghiệp đổi mới căn bản toàn diện giáo dục Việt Nam, cần có sự đổi mới cả về tư duy và hành động, trong đó phát triển nhân cách người học phải được coi là sợi chỉ đỏ xuyên suốt tiến trình đổi mới.

Nhật Hồng (ghi)



Xem nguồn

Comments