Nghề Giáo - Giáo viên - Giáo dục

Nghề Giáo - Giáo viên - Giáo dục


Thầy Tạ Quang Sum và những vấn đề lớn của dự thảo cải tiến thi cử 2017

Posted: 11 Sep 2016 09:06 AM PDT


LTS: "Dự thảo phương án thi, xét tốt nghiệp Trung học phổ thông và tuyển sinh Đại học, Cao đẳng năm 2017" với nhiều thay đổi đang trở thành tâm điểm thảo luận trong toàn ngành giáo dục và xã hội.

Xoay quanh những đề xuất thay đổi của Bộ giáo dục, thầy giáo Tạ Quang Sum (Nguyên hiệu trưởng trường Trung học Phổ thông Trần Hưng Đạo, Khánh Hòa) đã có bài viết thể hiện quan điểm của mình.

Tòa soạn trân trọng gửi đến độc giả!

Chiều 8/9, Bộ Giáo dục và Đào tạo chính thức công bố "Dự thảo phương án thi, xét tốt nghiệp Trung học phổ thông và tuyển sinh Đại học, Cao đẳng năm 2017".

Thông tin này được người dân cả nước xôn xao bàn luận, đặc biệt thầy và trò của tất cả các trường học đều có sự quan tâm sâu sắc.

Xét về mặt lý luận có thể thấy, sau nhiều năm thử nghiệm kỳ thi 3 chung sau đó là kỳ thi 2 trong 1, cuối cùng Bộ Giáo dục và Đào tạo đã thừa nhận những khiếm khuyết trong tổ chức khảo thí và hệ quả tiêu cực từ quản lý.

Có 4 phương thức xét tuyển vào các trường đại học năm 2017 (Ảnh: Thùy Linh)

Mỗi bậc, ngành, trường học đều có vị trí riêng, là yếu tố cấu thành cơ bản, cơ quan quản lý quốc gia; không thể bỏ qua để gộp chung, rồi điều hành chủ quan cấp vi mô bất chấp sự phát triển khách quan của nó.

Về nội dung dự thảo, có thể chấp nhận được những cải cách đề ra.

Việc giảm số môn thi và thời gian thi là cần thiết, việc lập ra hai môn thi tự chọn theo kiểu tổ hợp là giải pháp tối ưu, việc chuyển các môn thi khác ngoài Văn qua hình thức trắc nghiệm khách quan là phù hợp xu thế hiện đại.

Hiệp hội tổ chức trao đổi về dự thảo thi quốc gia và xét tuyển năm 2017

Tất nhiên những cái mới luôn gặp phản ứng dè dặt thậm chí phản bác, vì một bộ phận không nhỏ người dân và giáo viên quen với nhiều cách dạy và học bị mạo nhận là truyền thống, thụ động với sự thay đổi!

Việc mô hình giáo dục kiểu VNEN bị thất bại là một bài học đắt giá, mà từ đó Bộ cần phải có những phương cách tiếp có tính khả thi cao nhằm tạo ra chuyển biến tích cực cho kỳ thi 2017 (theo Bộ là bản lề, là cơ sở để tiếp tục hoàn chỉnh việc cải cách thi cử).

Vấn đề cả nước lo lắng là với thời gian không nhiều, việc triển khai thực hiện chương trình năm học mới liệu có kịp kỳ thi Tốt nghiệp Trung học Phổ thông sẽ diễn ra vào năm 2017?

Điều này hoàn toàn nằm trong tay lực lượng chuyên gia của Bộ và sự điều hành nhanh nhạy – sáng tạo – quyết liệt của Tân Bộ trưởng.

Điều quan trọng có tính hữu cơ là khi chuyển qua thi theo hình thức trắc nghiệm khách quan, thì cách dạy của thầy và học của trò sẽ như thế nào? Khi chỉ cần nhận biết đáp án đúng – sai thì kỹ năng tư duy của học sinh sẽ ra sao?

Từ đây rất cần thiết tổ chức một cuộc vận động mới kiên trì và chặt chẽ là trong mỗi nhà trường, thầy phải dạy sao cho học sinh: Học để biết, học để làm, học để chung sống, học để khẳng định mình.

Đó không chỉ là câu khẩu hiệu mà là triết lý Giáo dục, mà các nhà trường phải thực sự đưa vào chương trình năm học mới nhằm tạo ra được sự cách tân về dạy và học.

Nhất thiết phải tạo ra được quan điểm và mục tiêu mới trong nội hàm Giáo dục của các nhà trường: Vì sự phát triển của bản thân và xã hội, chứ không phải chỉ học để thi.

Tuy nhiên, việc Bộ sẽ cử các đoàn cán bộ, giảng viên từ các trường Đại học, Cao đẳng đến địa phương để phối hợp, hỗ trợ và giám sát công tác tổ chức thi, coi thi và chấm thi là không cần thiết.

Trong quá khứ các đoàn thanh tra ủy quyền của Bộ chỉ làm những cuộc dạo chơi qua các hội đồng thi.

Ngoài ra còn nhiều điều tế nhị không thể nói ra trong việc đón tiếp các đoàn này của địa phương và trường thi, đã làm mờ đi chức năng hỗ trợ giám sát.

Bộ Giáo dục giải đáp các thắc mắc về phương án thi quốc gia 2017

Các hội đồng coi và chấm thi từ trước đây do Sở Giáo dục và Đào tạo tổ chức phân công, đều am hiểu các quy định có tính chuẩn mực khảo thí.

Lực lượng thanh tra chuyên ngành đủ năng lực chuyên môn làm công việc hỗ trợ giám sát, có chăng Bộ Giáo dục chỉ cần lập 63 nhóm công tác gọn nhẹ của Bộ gửi đến các địa phương để điều hành cao cấp là đủ.

Sản phẩm từ bậc học phổ thông là lực lượng nhân sự có tri thức, được đào tạo bài bản theo những định chuẩn của nền Giáo dục quốc gia, cung ứng cho toàn xã hội chứ không phải chỉ dành riêng cho các trường Đại học, Cao đẳng.

Việc sử dụng lực lượng này để đào tạo chuyên ngành và nâng cao tiếp theo hoàn toàn theo cách riêng của mỗi ngành, mỗi trường Đại học, Cao đẳng liên quan. Những trường Đại học trọng điểm quốc gia cần tổ chức sát hạch hết sức gắt gao để chọn ra người đủ năng lực học tập.

Các trường thuộc tốp trung chỉ cần có bài khảo sát năng lực vừa đủ. Trường tốp sau cứ cho ghi danh tự do miễn là ứng viên đã tốt nghiệp Trung học Phổ thông.

Tôi tin tưởng rằng, một khi người đi học được định hướng nghiêm túc, kĩ lưỡng trước khi quyết định thi vào trường nào, xét tuyển ra sao đồng thời việc tuyển chọn nhân sự vào các doanh nghiệp và cơ quan Nhà nước tuân theo quy luật chính quy thì nguyện vọng ảo sẽ chấm dứt đáng kể.

Như vậy không nên tạo ra sự liên thông mang tính hình thức qua những đoàn giám sát hỗ trợ từ các trường Đại học, Cao đẳng vì họ chưa có chức trách với đối tượng thuộc bậc học phổ thông.

Dự kiến những điều chỉnh trong kỳ thi quốc gia 2017

Họ sẽ chọn người vào học theo cách riêng của họ còn công việc trước đó thuộc về bậc học phổ thông.

Từ đó sẽ có sự phân công mặc nhiên: Có trường đào tạo lực lượng nhân sự cho quốc gia, có trường đào tạo chuyên ngành cho địa phương khu vực, có trường chỉ nhằm nâng cao dân trí theo yêu cầu người học.

Thời gian không có nhiều, nếu toàn ngành Giáo dục cùng bắt tay xây dựng chương mới thật khoa học thì chắc chắn sẽ vượt qua được nhiều khó khăn để tạo ra thành công lớn trong sự nghiệp phát triển Giáo dục.



Xem nguồn

Đi bằng đôi chân của mình, tự học cả đời, đừng bị động trong các lớp học thêm!

Posted: 11 Sep 2016 08:21 AM PDT


LTS: Sau một thời gian dài Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành Thông tư 17, năm 2012 quy định về cấm dạy thêm, học thêm đã nhận được sự quan tâm của dư luận.

Trong đó không thiếu những ý kiến phản đối việc cấm dạy thêm với nhiều lý do như xuất phát từ nhu cầu học thêm chính đáng của học sinh, lương thấp của giáo viên, … Chính những tư tưởng này góp phần khiến việc thực hiện Thông tư 17 kém hiệu quả.

Từ đây, thầy giáo Xuân Chiến (từ trường Trung học Phổ thông Huỳnh Thúc Kháng, Quảng Nam) đã có bài viết cho rằng dạy thêm, học thêm chỉ khiến học sinh thụ động trong khi cái mà chúng ta cần hướng đến là cho các em biết kĩ năng tự học để học tập suốt đời.

Tòa soạn trân trọng gửi đến độc giả!

Dư luận đang nhức nhối với vấn nạn dạy thêm, học thêm; gọi là vấn nạn không sai, bởi nó nảy sinh tiêu cực trong giáo dục, gây tốn kém cho phụ huynh và phản tác dụng giáo dục.

Đáng tiếc rằng trong khi dư luận căng thẳng, nhiều địa phương tuyên bố bỏ dạy thêm, học thêm gây ra hai luồng ý kiến trái chiều thì Bộ Giáo dục và Đào tạo, cơ quan chủ quản chịu trách nhiệm lại làm… thinh, không có ý kiến can thiệp hay chỉ đạo vấn đề.

Thành phố Hồ Chí Minh kiên quyết: “nếu giáo viên vi phạm dạy thêm sẽ đuổi việc” (Ảnh: vov.vn).

Có phải Bộ Giáo dục và Đào tạo đang chọn giải pháp "im lặng" để an toàn?

Học thêm là nhu cầu của học sinh?

Có người nói dạy thêm là nhu cầu thực sự của học sinh. Vậy học sinh là học sinh nào, tất cả học sinh hay bao nhiêu phần trăm? Ai là người thăm dò khảo sát, có khách quan không?

Nhu cầu này liệu có phù hợp với đại đa số phụ huynh là người lao động với tỷ lệ trên 90% có mức thu nhập trung bình và thấp?

Học thêm, dạy thêm biến học sinh thành "cái máy học", thui chột khả năng tự học, tự nghiên cứu, làm căng thẳng giờ giấc học tập của học sinh, vậy có hợp lý?

Dạy thêm, học thêm do chương trình quá tải, nâng cao kiến thức?

Bộ Giáo dục và Đào tạo đã từng giảm tải chương trình, ban hành tài liệu "chuẩn kiến thức và kỹ năng", nếu chương trình vẫn còn quá tải, tại sao Bộ Giáo dục và Đào tạo không tiếp tục giảm tải, điều chỉnh chương trình?

Các mốc thời gian cụ thể để ngưng việc dạy thêm học thêm trong trường học

Ngành giáo dục cứ loay hoay mãi về chương trình, về Sách giáo khoa và lý do dạy thêm, học thêm do chương trình quá tải đã trở nên quá nhàm và vô lý.

Một số giáo viên cho rằng dạy thêm, học thêm để nâng cao kiến thức cho học sinh, nói như vậy là thiếu trách nhiệm. Chẳng lẽ không dạy thêm, học thêm thì không còn cách nào khác để nâng cao kiến thức cho học sinh?

Không ngừng đổi mới phương pháp giảng dạy, nâng cao kiến thức cho học sinh đó là nhiệm vụ thường xuyên của ngành giáo dục, của từng trường, từng giáo viên.

Thiết nghĩ nếu muốn nâng cao chất lượng mũi nhọn và chất lượng đại trà, nhà trường chỉ cần bồi dưỡng học sinh giỏi và phụ đạo học sinh yếu kém là đủ.

Lương thấp nên giáo viên mới phải dạy thêm?

Có một thực tế phải thừa nhận là mức lương trung bình của giáo viên hiện nay thấp.

Nhưng vì lương thấp, giáo viên phải dạy thêm thì đây là một sự ngụy biện rõ ràng nhất. Vậy giáo viên dạy môn phụ, không dạy thêm thì sống thế nào?

Trong khi các ngành khác, cán bộ công chức không hề có phụ cấp thì giáo viên có phụ cấp đứng lớp, phụ cấp thâm niên, được đào tạo miễn phí (từ năm 2007 đến năm 2021, sinh viên ngành Sư phạm được miễn học phí).  

Dạy thêm như quả táo có độc, nhìn bề ngoài bổ dưỡng, nhưng ăn vào là gặp nguy

Tôi xin lấy minh chứng ở Thông tư 17 của Bộ Giáo dục và Đào tạo quy định giáo viên không được dạy thêm học sinh lớp mình đang dạy chính khóa, phải phân loại học sinh theo học lực để dạy, không dạy trước chương trình…

Mấy giáo viên làm đúng quy định của Bộ Giáo dục và Đào tạo? Vậy giáo viên dạy thêm đã sai luật? 

Nếu vì lương thấp mà sai luật thì sao chấp nhận được? Một kế toán tham ô công quỹ khi ra tòa không thể lấy lý do lương thấp để biện hộ cho hành vi sai luật của mình.

Ai phản đối bỏ dạy thêm?

Vấn đề dạy thêm, học thêm bị xã hội lên tiếng từ lâu, không nhận được sự đồng tình từ phía đa số phụ huynh.

Không phải ngẫu nhiên mà thành phố Hồ Chí Minh, Đà Nẵng quyết liệt "nói không" với dạy thêm, học thêm, thế nhưng khi nghe nói "cấm" nhiều ý kiến đã phản bác, thậm chí có vị Hiệu trưởng ở thành phố Hồ Chí Minh còn khóc trước hội nghị khi nói về cấm dạy thêm.

Nhiều người ngạc nhiên khi thấy "không cấm" thì người ta "ném gạch", mà "cấm" thì người là "ném đá". Do đó, cần lý trí và tỉnh táo trước dư luận xã hội để có cách nhìn nhận đúng đắn, hợp lý nhất.

Người dân lao động không mấy ai ủng hộ dạy thêm, học thêm.

Còn đa số giáo viên do dạy thêm liên quan đến quyền lợi, thu nhập bị ảnh hưởng nên họ sẽ lên tiếng, biện hộ cho chất lượng dạy thêm.

Xin thưa, nếu ai có tâm huyết, lo ngại cho chất lượng giáo dục vì không dạy thêm mà giảm sút thì hãy dạy miễn phí cho mỗi lớp 5 -7 em học yếu nhất, nhân dân sẽ tôn vinh các vị, các vị sẽ đẹp hơn rất nhiều trong ánh mắt học trò!

Hãy để con em chúng ta đi bằng chính đôi chân của mình

Những kỳ thi Đại học vừa qua cho thấy, trong số những em đạt điểm 9, 10 có không ít em ở nông thôn, không học thêm. Bên cạnh sự chăm chỉ, sáng dạ, các em này còn biết tự học, có năng lực tự học.

Thầy môn chính dạy thêm vì lương thấp, vậy cô môn phụ sống ra sao?

Tự học giúp học sinh làm chủ kiến thức, rèn luyện tư duy độc lập, lòng tự tin, sáng tạo, tinh thần chủ động tìm tòi, nghiên cứu.

Tại lớp học, ngoài sự hướng dẫn của giáo viên trên lớp, học sinh có thể tìm kiếm tư liệu trên sách tham khảo, internet, trao đổi với bạn bè…

Học sinh học thêm không chỉ mất dần những kỹ năng trên mà còn ỷ lại sự trợ giúp, nâng đỡ của giáo viên.

Tóm lại, học thêm hại nhiều hơn lợi, phụ huynh tốn thêm chi phí học tập cho con, học sinh không chỉ bị căng thẳng học hành, không có thời gian nghỉ ngơi, tái tạo sức lực mà còn bị thui chột khả năng tự học.

Các em sẽ thành công hơn nếu rèn luyện được kỹ năng tự học, vậy nên, hãy để con em chúng ta đi bằng chính đôi chân của mình. 



Xem nguồn

Trao giải thưởng Trần Đại Nghĩa cho 2 công trình khoa học ứng dụng

Posted: 11 Sep 2016 07:39 AM PDT


Hôm nay (11/9), tại Hà Nội, Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam tổ chức lễ trao giải thưởng Trần Đại Nghĩa lần thứ nhất nhân kỷ niệm 103 năm ngày sinh Giáo sư, Viện sĩ Trần Đại Nghĩa.

Giải thưởng Trần Đại Nghĩa, khoa học công nghệ Việt Nam

Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam trao giải cho các tác giả đoạt giải Trần Đại Nghĩa. Ảnh: Lê Văn

Giải thưởng Trần Đại Nghĩa năm nay vinh danh 2 công trình nghiên cứu khoa học xuất sắc là công trình "Công nghệ sản xuất tinh quặng sắt, thép và vật liệu xây dựng không nung từ bùn đỏ" của Tiến sỹ Vũ Đức Lợi, Viện Hóa học (Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam) và Tiến sỹ Nguyễn Văn Tuấn, Công ty Cổ phần thương mại Thái Hưng.

Công trình thứ hai được trao giải là công trình "Ứng dụng công nghệ tiên tiến sản xuất vắc xin phòng bệnh cho người" của Giáo sư – Tiến sỹ khoa học Hoàng Thủy Nguyên và cố Giáo sư – Tiến sỹ khoa học Đặng Đức Trạch, Viện Vệ sinh Dịch tễ Trung ương.

Đây là các công trình nghiên cứu có giá trị khoa học xuất sắc và đã triển khai ứng dụng ở Việt Nam, có đóng góp lớn vào việc phát triển kinh tế, xã hội, bảo vệ sức khoẻ nhân dân, bảo vệ môi trường, đảm bảo an ninh-quốc phòng của đất nước.

Theo thông tin từ Viện Hàn lâm Khoa học Công nghệ Việt Nam, 2 công trình được trao giải năm nay được chọn lựa từ 15 công trình được giới thiệu trao giải. Mỗi giải thưởng sẽ có giá trị 200 triệu đồng.

Khác với các giải thưởng khác về khoa học công nghệ, Giải thưởng Trần Đại Nghĩa hướng tới việc khích lệ và tôn vinh các nhà khoa học có thành tựu xuất sắc nhất về khoa học tự nhiên và công nghệ và đã trực tiếp tổ chức triển khai ứng dụng các kết quả đó để đóng góp vào sự nghiệp phát triển kinh tế, xã hội và đảm bảo an ninh – quốc phòng của đất nước.

Dự kiến, mỗi năm Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam trao tặng không quá ba giải thưởng cho tác giả các công trình khoa học thuộc lĩnh vực Toán học, Khoa học Thông tin và Khoa học máy tính, Cơ học, Vật lý, Hoá học, khoa học về sự sống, khoa học về Trái đất (bao gồm Hải dương học) và Môi trường. Mỗi giải thưởng tặng không quá ba nhà khoa học.

Lê Văn



Xem nguồn

Câu hỏi của Phó Thủ tướng về "việc đại nghĩa" của trí thức Việt Nam

Posted: 11 Sep 2016 06:56 AM PDT


Phát biểu tại Lễ trao giải Trần Đại Nghĩa diễn ra sáng nay, 11/9, Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam đã đặt ra nhiều câu hỏi với giới trí thức, khoa học về những trăn trở của ông đối với sự phát triển của nền khoa học nước nhà.

Phó Thủ tướng cho biết, đất nước ta đã được thống nhất, giải phóng và có những bước phát triển, song trong lòng ông vẫn day dứt vì dù đất nước phát triển nhanh song vẫn còn rất nghèo.

“Nhất là khi đi vào những những nơi có rất nhiều người hy sinh, rất nhiều người mất mát vì chiến tranh, họ vẫn rất nghèo” – Phó Thủ tướng nói.

giải thưởng Trần Đại Nghĩa, Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam

Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam phát biểu tại Lễ trao giải Trần Đại Nghĩa. Ảnh: Lê Văn

Có nhiều nguyên nhân khác nhau dẫn đến tình trạng này. Mỗi người cũng phát biểu ở một góc độ khác nhau nhưng hầu hết đều đồng ý với nhau rằng, tiềm lực khoa học của đất nước dù đã được nâng lên rất nhiều song vẫn còn rất yếu.

Làm sao để chúng ta đổi mới hệ thống đối mới sáng tạo quốc gia, nâng cao năng lực khoa học công nghệ của đất nước đã trở thành sự thôi thúc và day dứt của nhiều thế hệ từ khi đất nước còn chưa được giải phóng đến bây giờ.

Vì vậy, Phó Thủ tướng cho rằng, việc có thêm những giải thưởng như giải thưởng Trần Đại Nghĩa chính là góp sức để thực hiện việc này.

Nói về cái tên Trần Đại Nghĩa được dùng cho giải thưởng cho các công trình khoa học công nghệ, Phó Thủ tướng nhấn mạnh, với việc lấy tên của cố GS, Viện sĩ Trần Đại Nghĩa không chỉ đánh giá về mặt khoa học mà còn mang ý nghĩa tinh thần.

“Ý nghĩa của nó giống như tên của GS Trần Đại Nghĩa mà Bác Hồ đã đặt. Họ Trần là hào khí Đông A, họ của danh tướng Trần Hưng Đạo. Còn Đại Nghĩa là vì việc đại nghĩa mà làm” – Phó Thủ tướng giải thích.

Từ đó, Phó Thủ tướng đặt câu hỏi: “Không riêng các nhà khoa học nhưng đặc biệt là các nhà khoa học, không riêng giới trí thức nhưng đặc biệt là giới trí thức, việc “đại nghĩa” lớn nhất là gì?”.

“Từng thời kỳ có khác nhau nhưng tựu chung lại chắc là không thay đổi. Từ thuở Bình Ngô đại cáo đã nói tới rồi. Đó là chúng ta phải gìn giữ, bảo vệ phát triển đất nước và phải làm sao cho những giá trị tốt đẹp của dân tộc, bao ngàn năm nay được vun đắp, phát triển, tỏa sáng” – Phó Thủ tướng nói.

Theo Phó Thủ tướng, muốn phát triển thì nhất định khoa học công nghệ phải mạnh hơn. “Đương nhiên không chỉ các nhà khoa học làm được mà còn phải đồng bộ từ các nhà làm chính sách và cả xã hội. Nhưng rõ ràng các nhà khoa học vẫn là nhân tố chính”.

Phó Thủ tướng cũng cho rằng, không chỉ đứng trước yêu cầu về việc phát triển nhanh hơn, Việt Nam cũng đang đứng trước nhiều thách thức mà một trong số đó chính là sự suy thoái đạo đức.

“Trong đại nghĩa lớn của ngày hôm nay, tôi rất mong muốn làm sao các nhà khoa học không chỉ cống hiến về năng lực mà còn cống hiến cả về tinh thần, làm sao tinh thần Trần Đại Nghĩa, tinh thần hào khí Đông A trong lịch sử, tinh thần không chỉ vượt qua khó khăn mà vượt qua bản thân để khoa học phát triển chắc chắn hơn, nhanh hơn và góp phần xây dựng đất nước” – Phó Thủ tướng nhấn mạnh.

Ở cuối bài phát biểu, Phó Thủ tướng đặt câu hỏi cho cả hội trường, rằng có bao nhiêu người có mặt hôm nay dưới 35 tuổi. Ông nhắc lại câu chuyện của GS, Viện sĩ Trần Đại Nghĩa khi được Chủ tịch Hồ Chí Minh giao cho nhiệm vụ quan trọng là Cục trưởng Cục quân giới lúc mới chỉ 33 tuổi.

Phó Thủ tướng kể lại câu chuyện Chủ tịch Hồ Chí Minh đã hỏi GS Trần Đại Nghĩa 2 câu hỏi, rằng liệu khó khăn, thiếu thốn như thế chú có chịu được không? GS Trần Đại Nghĩa đã trả lời là: Chịu được! Chủ tịch Hồ Chí Minh lại hỏi: Thiếu thốn như thế, không có kỹ sư, không có vật liệu có làm được không? GS Trần Đại Nghĩa đã trả lời: Làm được!

“Tôi tha thiết mong rằng, làm sao chúng ta có thể tạo điều kiện, và cả những thách thức để các nhà khoa học trẻ bứt lên chính mình và bứt lên những ràng buộc từ mấy chục năm nay để có cống hiến đột phá” – Phó Thủ tướng nói.

Phó Thủ tướng cho rằng, nếu như được lãnh đạo tin tưởng và đặt bài toán rõ ràng thì rất nhiều người trẻ sẽ sẵn sàng dấn thân để đóng góp cho sự nghiệp phát triển đất nước.

Lê Văn



Xem nguồn

Thầy cô thay cha mẹ đi làm giấy khai sinh, hộ khẩu cho học sinh đến trường

Posted: 11 Sep 2016 06:12 AM PDT


Thầy hiệu trường đến từng bàn lo bữa ăn cho các em.Thầy hiệu trường đến từng bàn lo bữa ăn cho các em.

Thầy cô thay phụ huynh lo cho học sinh

Sau những ngày nghỉ hè ít ỏi, các giáo viên Trường PTDTBTTH Đắk Rong lại vượt suối, băng rừng, để đến với các em học sinh ở xã vùng sâu Đắk Rong trong trăm bề thiếu thốn để giúp các em đeo đuổi việc học, mong cái chữ sau này sẽ giúp nơi đây thoát đói nghèo.         

Trường PTDTBTTH Đắk Rong là ngôi trường vùng sâu, vùng xa, đa số học sinh là dân tộc Bahnar. Em ở gần trường nhất cũng 10 km, còn xa nhất 24 km đường rừng. Ngoài thời gian đến trường, các em thường ở nhà đầm (nhà chòi trên rẫy) làm nương cùng cha mẹ.

Những ngày hè bận bịu với cuộc sống mưu sinh, từ phụ huynh cho đến học sinh không nhớ nổi ngày nhập học và ngày khai giảng.

Việc đầu tiên chuẩn bị cho năm học mới, chính là các giáo viên tỏa ra từng nhà của các em để thông báo ngày nhập học, đồng thời làm công tác tư tưởng cho phụ huynh, kiêm luôn công việc làm giấy khai sinh, hộ khẩu cho những em còn thiếu.

Như hôm nay là Chủ nhật, toàn bộ 31 giáo viên trong trường lại lên từng thôn, làng, đi từng nhà vận động các em về học. Nhiều em biết, giáo viên đến lại chạy trốn. Đi một lần không được thì phải đi bất chợt mới gặp được các em.



 Sau những vất vả của các giáo viên, các em bước vào năm học mới thuận lợi.

Đa số học sinh bước vào lớp 1 của trường không có giấy khai sinh và hộ khẩu vì bố mẹ chúng chỉ biết đến nương rẫy, một số không biết chữ nên chẳng để ý đến mấy loại giấy tờ trên.

Các giáo viên phụ trách các lớp 1 lại đến từng nhà, em nào thiếu, các giáo viên chuẩn bị sẵn các thủ tục, lên gặp chính quyền xã làm cho đúng quy định.

Theo chân thầy hiệu trưởng đi làm giấy khai sinh, hộ khẩu cho các em. Đúng 3 giờ sáng, khi con gà rừng vừa cất tiếng gáy vang chúng tôi xuất phát. Tây Nguyên đang là mùa mưa, những cơn mưa rả rích thâu đêm.

Đường đất đỏ ba zan lầy lội, mặc dù là tay lái cứng sau nhiều năm chinh chiến với các cung đường nơi đây, nhưng xe của thầy hiệu trưởng liên tục bị trầy bánh. Ngồi sau xe, chúng tôi thắc mắc sao đi giờ này?

Thầy Phạm Quốc Tuấn – Hiệu trưởng – cho biết: "Đi giờ này, may ra mới gặp được các phụ huynh, chứ sáng là họ lên rẫy khó tìm lắm. Năm nào cũng vậy, công việc lo giấy tờ cho các em bước vào năm học mới được nhà trường hết sức quan tâm. UBND xã cũng quen mặt với các thầy cô nên hết sức tạo điều kiện, chẳng mấy chốc, các em có đủ giấy tờ để vào nhập học".



 Giờ ăn của các em tại trường.

Vất vả mấy cũng chịu được miễn là các em được đến trường

Ngoài việc làm hộ các gia đình giấy tờ cho các em, khối lượng công việc của các giáo viên nơi đây trước khi bước vào năm học mới rất nhiều. Trong đó, việc dạy tiếng Việt cho các em lớp 1 được chú trọng, quan tâm.

Do các em bước vào lớp 1 mà chưa biết nghe, nói tiếng Việt nên các giáo viên mở lớp trước thềm năm học mới. Việc mở lớp của giáo viên là hoàn toàn tình nguyện, thầy Tuấn tâm sự.

Nói về sự chuẩn bị cho năm học mới, thầy Tuấn chia sẻ thêm: Cứ mỗi mùa tựu trường, nhà trường luôn động viên cho cán bộ, giáo viên, nhân viên nỗ lực vượt khó hoàn thành trên 100% khả năng có thể. Khi các em bước vào năm học mới, thầy cô phải chăm sóc, gần gũi các em, lo cho các em có đủ điều kiện.

Làm sao cho các em thấy ở trường vui hơn ở nhà thì lúc đó các em mới có niềm vui, quyết tâm ở lại trường học. Biết khó khăn, vất vả nhưng không một ai kêu ca vì chúng tôi đã xác định việc gieo chữ ở vùng xa thì phải chấp nhận hi sinh.

Đối với chúng tôi, bao khổ cực, thiệt thòi mấy cũng chịu được, miễn các em chuyên cần đến lớp để học chữ, đừng bỏ học là hạnh phúc quá rồi.



3 giờ sáng, giáo viên đến từng nhà học sinh vừa vận động, vừa kiểm tra giấy tờ cho các em trước thềm năm học mới.

Khi chúng tôi tới Trường PTDTBTTH Đắk Rong vào dịp đầu năm học không khí học tập đã nhộn nhịp. Giữa lưng chừng núi nhìn về phía sân trường, từng nhóm học sinh người quét sân, người thu gom rác.

Có nhóm sửa lại bàn ghế phòng học, có nhóm chơi đá bóng giữa sân trường. Tiếng học sinh cười đùa vang vọng giữa núi đồi.

Chứng kiến cảnh con em trong xã được chăm sóc chu đáo, vui vẻ đến trường học tập, ông Đinh Nao – Chủ tịch UBND xã Đắk Rong – hớn hở:

"Chúng tôi mừng lắm. Mừng vì trước kia các em không chịu đến lớp. Điều này một phần vì nhà xa, phần khác do gia đình chưa quan tâm việc học của con em.

Trước tình hình đó, các thầy cô quan tâm sát sao, tạo mọi điều kiện để các em đến lớp. Trường triển khai nhiều "bí kíp", phương pháp để thúc đẩy sự đam mê, tự giác học tập nên vận động nhiều em đi học hơn, tỷ lệ học sinh nghỉ học rất ít".

Trường PTDTBTTH Đắk Rong có 395 em học sinh, trong đó học sinh dân tộc thiểu số là 372 em. Năm học vừa rồi, nhà trường không có học sinh nào bỏ học. Đây được xem là một trong những trường tiểu học có đa số là học sinh dân tộc thiểu số dẫn đầu về công tác duy trì sĩ số ở Gia Lai.



Xem nguồn

GS Ngô Bảo Châu: Một số nước có xu thế thi trắc nghiệm Toán

Posted: 11 Sep 2016 05:31 AM PDT


Sáng ngày 11/9, GS Ngô Bảo Châu và TS Nguyễn Đức Thành đã có buổi trò chuyện xoay quanh cuốn sách “Tình yêu và toán học” của Edward Frenkel mà GS Ngô Bảo Châu trực tiếp viết lời giới thiệu.

Mỹ đã thi trắc nghiệm Toán

Cùng với câu hỏi về sách và văn hóa đọc sách, GS Ngô Bảo Châu cũng chia sẻ về tình yêu với Toán học. Một độc giả trẻ đặt câu hỏi: "Hồi cấp 2, GS có học cực giỏi Toán không? GS có bí quyết học Toán như thế nào?", GS Châu dí dỏm cho biết, ông giỏi hay không tùy lúc.

GS Ngô Bảo Châu và TS Nguyễn Đức Thành tại buổi nói chuyện (ảnh: Mỹ Hà)

GS Ngô Bảo Châu và TS Nguyễn Đức Thành tại buổi nói chuyện (ảnh: Mỹ Hà)

"Vào năm lớp 6 tôi không được giỏi lắm. Trước đó, tôi học trường thực nghiệm và bố mẹ muốn đưa tôi ra học trường khác. Thú thực, lúc đó tôi học hơi đặc biệt, biết mỗi thứ một ít và tự tin, vui vẻ, khám phá. Khi lên cấp hai, tôi thi vào chuyên Toán thì bị trượt.

Tôi không biết mình có giỏi hay không nhưng lúc nào tôi cũng cực kì "máu". Và càng học càng cảm thấy mình kém, càng học càng thấy… sướng. Tôi còn nhớ lúc học lớp 6, ngoài việc đi học thêm, tôi có vài quyển sách. Lúc đầu không làm được bài nào cả, tôi ức ghê lắm. Một bài toán trông rất đơn giản nhưng một tiếng cũng giải không được, hai tiếng cũng không được. Đến lúc nản quá, phải len lén mở trang cuối xem lời giải thế nào", GS Châu nhớ lại.

GS Ngô Bảo Châu cũng chia sẻ thêm, cứ mỗi lần ấm ức vì không giải được, giúp ông có thể học giỏi hơn. Ông nhớ có lần một người bạn cho 3 cuốn sách. Cuốn đầu tiên là "Định lý hình học và các biện pháp chứng minh", ông phải “chiến đấu” đến 6 tháng trời. Mỗi lần cố làm không được, cậu bé lại lén xem lời giải như kiểu lén "quay cóp". Cứ như thế trong vòng 6 tháng trời mới xong.

GS Ngô Bảo Châu kí sách tặng người hâm mộ (ản Mỹ Hà)

GS Ngô Bảo Châu kí sách tặng người hâm mộ (ản Mỹ Hà)

Sau cuốn đó, hai cuốn còn lại là "Dựng hình", được ông đọc trong vòng 2 tuần. Và cuốn cuối cùng thì trong 1 tuần là xong. "Như vậy, sau khi tự luyện một cách nghiêm túc, luôn cảm thấy mình dốt thật thì tôi mới tiến bộ được. Nhờ lúc nào cũng có sự nhiệt huyết như vậy nên lên lớp 7, lớp 8, tôi đã học tốt tất cả các môn, trong khi trước đó, vào năm lớp 6 và lớp 7 tôi đã rất vất vả", GS Châu kể.

Trao đổi về câu hỏi: “Toán là một môn học tinh hoa và tinh hoa đó thể hiện qua các bài giải thông minh tinh tế. Tuy nhiên, Dự thảo thi 2017 vừa được Bộ GD&ĐT công bố cho thấy, dự kiến môn Toán sẽ thi trắc nghiệm. Quan điểm của ông về điều này ra sao?“, GS Ngô Bảo Châu cho hay: “Tôi không dám phát biểu về điều này bởi tôi chưa nghiên cứu kĩ lắm.

Thực ra, từ xưa đến nay, việc thi Toán ở Việt Nam hoặc nhiều nước chủ yếu vẫn là thi viết, có tính toán, có một chút chứng minh dù không nhiều lắm.

Tuy nhiên, gần đây xu thế một số nước như Mỹ chẳng hạn, đã thi Toán bằng phương pháp trắc nghiệm. Cá nhân tôi, khi xem xét nếu thi trắc nghiệm thì thấy hơi dở. Vì thế tôi cần có những xem xét kĩ càng và thấu đáo hơn trước khi phát biểu về vấn đề này“.

Chia sẻ riêng với PV Dân trí, GS Châu cũng cho biết, ông cần tìm hiểu thấu đáo hơn về vấn đề này. Đặc biệt, đã có nhiều ý kiến liên quan đến việc thi trắc nghiệm Toán nên ông không nói lại nữa.

Nhiều độc giả nhỏ tuổi chờ đợi được GS Châu kí tặng (ảnh Mỹ Hà)

Nhiều độc giả nhỏ tuổi chờ đợi được GS Châu kí tặng (ảnh Mỹ Hà)

“Khi tôi kém dễ thương nghĩa là đang thiếu Toán”

Cũng trong khuôn khổ buổi trò chuyện, hai diễn giả đã kể về niềm đam mê toán học, giới thiệu một số đầu sách về khoa học theo hướng mới, đặc biệt là "bộ tứ" triết học “Làm quen triết học qua biếm họa”, “Làm quen kinh tế học qua biếm họa – Kinh tế vi mô”, “Làm quen kinh tế học qua biếm họa – Kinh tế vĩ mô”, “Làm quen thống kê qua biếm họa”, cũng như phân tích tác dụng của nó với độc giả.

Buổi trò chuyện đã thu hút nhiều độc giả với đủ lứa tuổi tham gia. Theo GS Ngô Bảo Châu, nếu đọc hết cả 4 cuốn sách trên đây, chính là chương trình triết học của một sinh viên đại học, được biểu hiện qua hình thức truyện tranh. Tuy nhiên, cũng giống như công trình đoạt giải Fields của ông, để diễn giải ra sẽ rất khó vì nó chỉ như một mảnh ghép trong một tòa lâu đài. Chúng ta sẽ rất khó trình bày một mảnh ghép nếu không mô tả cả ngôi nhà đó.

GS Châu giữa vòng vây của người hâm mộ (ảnh: Mỹ Hà)

GS Châu giữa vòng vây của người hâm mộ (ảnh: Mỹ Hà)

Trả lời câu hỏi về văn hóa đọc của giới trẻ hiện nay, GS Châu cho biết, mỗi lứa tuổi đọc một loại sách khác nhau. "Tôi không thích từ "định hướng" bởi đọc sách bổ ích không có nghĩa là đọc sách quá nhiều, phải đặt ra chỉ tiêu mỗi tuần bao nhiêu cuốn sách. Tôi nghĩ, đọc sách bổ ích là phù hợp với tâm tư, tâm trạng và trả lời được những câu hỏi mà người ta đang suy tư đến. Việc đọc không đơn thuần là thu nhập kiến thức mà phải trả lời được câu hỏi nội tại của bản thân mình", GS chia sẻ.

Một độc giả đến từ miền Nam và là "fan" ruột của GS Ngô Bảo Châu đặt câu hỏi: "Liệu Toán học và tình yêu có liên quan đến nhau không, thưa GS?".

GS Châu cho hay, trải qua 2.400 năm lịch sử, người ta cố tìm ra định nghĩa tình yêu nhưng không tìm được. Ông lý giải: "Tôi nghĩ, những biểu hiện thường thấy của tình yêu: Khi gặp thì vui và không gặp thì nhớ nhung cũng giống hệt với yêu Toán. Trong 2 tháng trở về Việt Nam, do công việc và bận bịu, tôi ít thời gian làm Toán nên cảm thấy nhớ Toán kinh khủng.

Tôi muốn chia sẻ với các bạn một điều, khi thấy tôi khó chịu hoặc kém dễ thương, nghĩa là lúc đó tôi đang thiếu Toán. Và nếu đẩy sự mong muốn này quá lên nữa thì tôi chỉ muốn… đánh nhau. Còn khi tôi đang làm toán, cảm giác thật dễ chịu như gặp một người yêu hoặc người bạn cũ".

Mỹ Hà

(Email:myha@dantri.com.vn)



Xem nguồn

Giáo sư Vũ Đình Cự – “Nhà thông thái” của giới khoa học Việt Nam

Posted: 11 Sep 2016 04:48 AM PDT


Hôm đó, anh đã kể cho tôi nghe rất nhiều về GS Vũ Đình Cự, người con của quê hương Thái Bình chúng tôi với một niềm tự hào khôn tả. Anh kể cho tôi nghe về những thành tựu to lớn trong lĩnh vực khoa học và cả thành tựu Giáo sư đóng góp trong công cuộc kháng chiến chống Mỹ. Thật tình khi đó, tôi không biết và cũng không nhớ nhiều về những gì anh tôi nói bởi trong tôi, lâng lâng một cảm giác tự hào vì một điều chẳng dính gì đến khoa học, đó là GS Vũ Đình Cự chính là em trai của Thầy giáo hiệu trưởng Vũ Huy Hồi của chúng tôi.

Sau này khi lên Hà Nội, nhờ có lần được gặp ông và qua sưu tầm tài liệu, tôi mới biết đôi nét về vị giáo sư, nhà vật lý lừng danh này. Đặc biệt là từ những câu chuyện, bài viết của nhà báo Võ Đăng Thiên, Tổng Biên tập báo Bưu điện Việt Nam – Infonet, người đã có nhiều năm làm thư ký cho GS. Vũ Đình Cự khi ông là Phó Chủ tịch Quốc hội.

Tổng Thư ký Quốc hội Nguyễn Hạnh Phúc dâng hương trước bàn thờ cố GS Vũ Đình Cự ngày 10/9/2016.

Tổng Thư ký Quốc hội Nguyễn Hạnh Phúc dâng hương trước bàn thờ cố GS Vũ Đình Cự ngày 10/9/2016.

Nhà khoa học hàng đầu làm Phó Chủ tịch Quốc hội

GS Vũ Đình Cự sinh ngày 15 tháng 2 năm 1936 tại xã Đông Xuân, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình trong một gia đình nông dân khá giả, có nghề làm thuốc gia truyền. Năm 1951, ông theo học dự bị đại học ở Thanh Hóa. Từ năm 1954 đến năm 1956, ông học khoa Vật lý, khóa đầu tiên của Đại học Sư phạm Hà Nội. Sau khi nhận bằng tốt nghiệp đại học cũng là lúc Trường Đại học Bách khoa thành lập, ông là một trong 8 cán bộ vật lý đầu tiên về trường dạy vật lý đại cương và xây dựng tổ chuyên môn vật lý.

Năm 1962, ông được cử sang Liên Xô làm nghiên cứu sinh về Vật lý chất rắn tại Đại học Lomonosov. Năm năm sau (1967), ông bảo vệ thành công luận án và trở thành Tiến sĩ Khoa học đầu tiên của Việt Nam tốt nghiệp tại trường đại học danh giá này.

Từ năm 1967, ông giảng dạy tại Đại học Bách khoa Hà Nội và lần lượt đảm nhiệm các vị trí Chủ nhiệm Bộ môn Vật lý chất rắn, Tổ trưởng tổ nghiên cứu phá bom từ trường thủy lôi của Bộ Đại học và Trung học chuyên nghiệp; Phó Viện trưởng Viện Khoa học Việt Nam, Viện trưởng Viện công nghệ Quốc gia, Phó chủ nhiệm Ủy ban Khoa học, Công nghệ và Môi trường của Quốc hội, chủ nhiệm chương trình nghiên cứu điện tử của nhà nước, Chủ tịch Hội đồng KH-KT TP Hà Nội…

Năm 1980, ông được công nhận học hàm Giáo sư. Tháng 6 năm 1991, tại Đại hội Đại biểu toàn quốc lần thứ 7, ông được bầu vào Ban chấp hành TW Đảng.

Năm 1992, ông là Ủy viên Ủy ban Thường vụ Quốc hội, Chủ nhiệm Ủy ban Khoa học- Công nghệ- Môi trường của Quốc hội, Chủ nhiệm chương trình nghiên cứu điện tử viễn thông của Nhà nước. Năm 1994 ông giữ chức Phó Trưởng ban khoa giáo TW và đến tháng 6 năm 1996, tại Đại hội Đại biểu lần thứ 8, ông lại được bầu vào Ban chấp hành TW Đảng.

Tháng 9 năm 1997, tại kỳ họp thứ nhất Quốc hội khóa 10, ông được bầu làm Phó chủ tịch Quốc hội, Chủ nhiệm Ủy ban KH-CN và Môi trường của Quốc hội. Ông là Đại biểu Quốc hội khoa VII, VIII, IX, X.

Trong cuộc đời khoa học của GS Vũ Đình Cự, ngoài những thành tựu về nghiên cứu, phát triển bộ môn Vật lý chất rắn cũng như đào tạo các thế hệ sinh viên và cả giảng viên trẻ, không thể không nhắc đến một công trình khoa học mang tính lịch sử, góp phần to lớn vào công cuộc thống nhất đất nước. Đó là công trình Phá thủy lôi và bom từ trường của Mỹ trong chiến dịch phong tỏa cảng Hải Phòng mà ông là một trong những tác giả chính.

Toàn cảnh khu nhà tưởng niệm Giáo sư Vũ Đình Cự ở huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình.

Toàn cảnh khu nhà tưởng niệm Giáo sư Vũ Đình Cự ở huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình.

Nhà báo Võ Đăng Thiên kể lại, vào một ngày trong tháng 8 năm 1972, GS Vũ Đình Cự được Bộ trưởng Bộ Đại học và Trung học chuyên nghiệp Tạ Quang Bửu gọi lên phòng làm việc. Tại buổi gặp, Bộ trưởng Tạ Quang Bửu đã giao cho Vũ Đình Cự một nhiệm vụ quan trọng: biệt phái sang Bộ Giao thông – Vận tải làm thành viên của Tiểu ban rà phá bom mìn, thủy lôi với nhiệm vụ cụ thể là vận dụng các kiến thức đã nghiên cứu được, phối hợp với một số đồng nghiệp ở Đại học Bách khoa và các cán bộ của Bộ Giao thông Vận tải thành lập một tổ đặc nhiệm gọi tắt là GK1 (viết tắt của từ Giao thông – Bách khoa) để nghiên cứu các giải pháp kỹ thuật cao để rà phá bom, mìn, thủy lôi hiệu quả, bảo đảm tránh thương vong cho các lực lượng làm nhiệm vụ, góp phần đập tan âm mưu phong tỏa miền Bắc bằng bom, thủy lôi từ trường của kẻ thù.

Đó là thời điểm mà Tổng thống Mỹ Nixon và ê kíp đang ráo riết thực hiện kế hoạch Việt Nam hóa chiến tranh, cuộc đàm phán Paris về chiến tranh Việt Nam đang đi đến giai đoạn quan trọng. Vì vậy, Nixon rất muốn tung những đòn quyết định trên chiến trường để buộc ta phải nhượng bộ trên bàn đàm phán. Một trong những đòn đó là cho máy bay thả bom từ trường và thủy lôi dày đặc tại cảng Hải Phòng và tất cả các cửa sông, luồng lạch và các huyết mạch giao thông khác hòng làm tê liệt hệ thống giao thông thủy bộ của ta.

Ngày 9/5/1972, Nixon tuyên bố cuộc phong tỏa miền Bắc đồng thời ra lệnh cho máy bay ồ ạt thả bom từ trường và thủy lôi từ tính, trong đó có loại bom/thủy lôi từ trường mới nhất với cơ chế gây nổ gây nổ thông minh bằng thiết bị kỹ thuật số được quân đội Mỹ đặt cho cái tên: Kẻ hủy diệt (Destructor – DST). Việc rà phá bom, mìn, thủy lôi đã được các đơn vị quân đội và giao thông thực hiện từ cuộc chiến tranh phá hoại miền Bắc lần thứ nhất (1964 – 1968) cho đến thời điểm đó với nhiều chiến công to lớn với nhiều sáng kiến và kinh nghiệm quý báu. Tuy nhiên, với việc quân đội Mỹ huy động cả bộ máy khoa học công nghệ khổng lồ của họ không ngừng nghiên cứu, cải tiến để cho ra đời những loại bom, mìn, thủy lôi mới ngày càng hiện đại, thông minh, thì việc rà phá càng trở nên khó khăn và nguy hiểm, phải chịu thương vong lớn.

Trước tình hình đó, Bộ trưởng Bộ Giao thông Vận tải thời điểm đó là Thiếu tướng Phan Trọng Tuệ đặt vấn đề với Bộ trưởng Đại học và Trung học Tạ Quang Bửu, cùng báo cáo xin ý kiến Ban Bí thư và được Ban Bí thư đồng ý chủ trương huy động các nhà khoa học vào cuộc để cùng với ngành giao thông thực hiện việc rà phá bom, mìn, thủy lôi với nhiệm vụ nghiên cứu, tìm ra các giải pháp rà phá hiệu quả và đặc biệt là tránh được thương vong cho các lực lượng làm nhiệm vụ. Đó là chính là lý do ra đời của Tổ đặc nhiệm GK1 (sau đó còn có thêm GK2, GK3).

Nhận nhiệm vụ, Vũ Đình Cự cùng các đồng nghiệp ở Đại học Bách khoa và Bộ Giao thông Vận tải khẩn trương bắt tay vào công việc trong điều kiện khó khăn, thiếu thốn của thời chiến. Được sự hỗ trợ đắc lực của các đơn vị thuộc ngành giao thông, đặc biệt là sự hỗ trợ của Trung tâm máy tính điện tử (duy nhất lúc đó ở miền Bắc) của Ủy ban Khoa học Kỹ thuật nhà nước và sử dụng cả các thiết bị nghiên cứu mới nhất vừa được Liên Xô viện trợ cho Trường Bách khoa, trong một thời gian ngắn, tổ GK1 đã "mổ phanh" 1 quả DST được đưa từ Hải Phòng về Hà Nội để tìm ra cơ chế gây nổ tinh vi của nó, đồng thời, tổ chức nghiên cứu thực nghiệm tại Hải Phòng và sân bóng Đại học Bách khoa.

Từ đó, GK1 đã chế tạo thành công một thiết bị phá bom, thủy lôi từ trường tự động (như robot), có thể "lừa" được những loại bom, thủy lôi từ trường mới nhất của Mỹ lúc đó, khiến chúng phát nổ mà không gây thương vong cho cho các lực lượng rà phá. Thiết bị đó nhanh chóng được đưa vào sử dụng và phát huy hiệu quả lớn trong việc rà phá bom, thủy lôi từ trường, tránh được thương vong ở cảng Hải Phòng và nhiều nơi khác, góp phần quan trọng vào chiến thắng của quân và dân ta trong việc phá tan âm mưu phong tỏa miền Bắc của Mỹ những năm 1972 – 1973.

Trong quá trình tổ GK1 thực hiện nhiệm vụ nghiên cứu, 2 Bộ trưởng Phan Trọng Tuệ và Tạ Quang Bửu thường xuyên quan tâm, động viên và tạo mọi điều kiện thuận lợi cho tổ làm việc. Bộ trưởng Tạ Quang Bửu gần như hằng ngày đều tranh thủ xuống gặp anh em GK1, hỏi han, trao đổi, động viên, thậm chí là cùng tranh luận những vấn đề khoa học nảy sinh. Cuối tháng 11/1972, sau khi nghe báo cáo về những kết quả bước đầu đáng phấn khởi trong việc triển khai kết quả nghiên cứu của tổ GK1, Bộ trưởng Phan Trong Tuệ đã chỉ đạo tổ chức một cuộc trưng bày nhằm báo cáo với các cấp lãnh đạo về kết quả rà phá thủy lôi từ tính và bom từ trường tránh được thương vong của GK1.

Các vị lãnh đạo cao nhất của Đảng và Nhà nước lúc đó như: Lê Duẩn, Trường Chinh, Hoàng Quốc Việt, Đỗ Mười và một số đồng chí lãnh đạo khác: Đinh Đức Thiện, Trần Đại Nghĩa… đều đến thăm triển lãm, nghe anh em GK1 giới thiệu về kết quả nghiên cứu và cho nhiều ý kiến khen ngợi, động viên kịp thời. Sau này, kết quả nghiên cứu GK1 còn được phát triển để rà phá bom mìn trên các tuyến đường bộ, đặc biệt là trên tuyến đường mòn Hồ Chí Minh.

Với những thành tích vừa nêu, Vũ Đình Cự và các thành viên tổ GK1 đã được Chủ tịch Nước tặng thưởng Huân chương Chiến công. Tổ GK1 được nhận giải thưởng Hồ Chí Minh đợt 1 (năm 1996) lĩnh vực khoa học – công nghệ cùng với các lực lượng khác trong công trình phá thủy lôi từ tính và bom từ trường, bảo đảm giao thông thời chống Mỹ.

Với vốn ngoại ngữ phong phú, có thể sử dụng thành thạo 3 thứ tiếng: Anh, Nga, Pháp, Vũ Đình Cự cũng đi sâu nghiên cứu các vấn đề về triết học và kinh tế chính trị với nhiều phát hiện mới mẻ. Có thể nói rằng, hiếm có nhà khoa học nào có thể cùng lúc đạt được đỉnh cao tri thức ở cả 2 lĩnh vực: khoa học tự nhiên và khoa học xã hội như Vũ Đình Cự. Một vị bộ trưởng khi trò chuyện với tôi đã gọi ông là "nhà thông thái".

Kỉ niệm nhỏ với một nhà khoa học lớn

Lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất tôi được gặp GS Vũ Đình Cự cách đây tròn 15 năm (2001), khi ông là Phó Chủ tịch Quốc hội trong buổi hội thảo về qui định viết hoa trong các văn bản do Ủy ban Văn hóa, Giáo dục chủ trì.

Sau buổi hội thảo, tôi đã chủ động đến gặp ông và khi giới thiệu xã tôi ở gần xã của ông, ông rất vui, nhất là khi biết tôi là học trò của nhà giáo Vũ Huy Hồi, anh trai ông.

Bữa đó, ông đã kể rất say sưa và đầy tự hào về người anh của mình và sau đó, chẳng hiểu sao, câu chuyện chuyển hướng áng lĩnh vực văn chương. Và ông đã làm tôi vô cùng bất ngờ trước sự am tường cũng như sức đọc khủng khiếp nơi ông. Ông nói về nền văn học Pháp, văn học Anh, văn học châu Mỹ la tinh và đặc biệt là văn học nước Nga Xô viết. Ông nói về các nhà thơ cổ đại Trung Quốc như Khuất Nguyên, Bạch Cư Dị và truyện Kiều của Nguyễn Du đến phong trào Thơ mới.

Tôi còn ngạc nhiên hơn, cho đến khi đó và suốt cuộc đời mình, ông chọn cuộc sống độc thân. Nhà báo Võ Đăng Thiên kể lại: "Hầu hết những người quen biết Vũ Đình Cự đều biết ông chọn cuộc sống độc thân, không lấy vợ. Gần ông, tôi hiểu ông là người có thiên hướng sống cô đơn, thanh bạch, giản dị, thậm chí hơi thoát tục. Niềm vui, niềm say mê lớn nhất của ông là công việc, là đọc sách, vào Internet tìm tư liệu, nghiên cứu, viết sách, viết báo. Còn những nhu cầu vật chất trần tục, đối với ông, lại không đáng để quan tâm.

Cho đến lúc qua đời, ông vẫn sống ở căn hộ tập thể 32m2 ở khu Bách khoa mà ông được phân từ năm 1976. Có lần, ông kể chuyện vui với tôi (Võ Đăng Thiên – PV), trong thời gian ông làm Viện trưởng Viện Công nghệ quốc gia, nhiều doanh nghiệp nước ngoài đến đặt vấn đề hợp tác làm ăn. Có một đoàn doanh nghiệp Mỹ sang làm việc với ông, đến lúc ăn trưa, tay trưởng đoàn hỏi ông: "Mr. Cự, ông có thích nhiều tiền không?", ông trả lời: "Nếu kiếm nhiều tiền cho đất nước tôi thì tôi rất thích nhưng cho cá nhân tôi thì không cần. Đối với tôi, nhiều tiền chỉ phức tạp". Tay người Mỹ cười: "Nếu thế thì tôi rất khó hợp tác với ngài".

Những năm cuối đời, có một giai đoạn mà GS Vũ Đình Cự rất suy sụp. Đó là người cháu Vũ Hoàng Huy gọi ông là chú ruột (con trai Nhà giáo Vũ Huy Hồi) được ông coi như con, từng tham gia đội tuyển thi Olympic Toán Quốc tế bị tai nạn giao thông khi vừa bước sang tuổi 23. Có lẽ do Huy là người cháu mang đậm tố chất của một nhà khoa học mà ông dày công vun đắp để mong kế tiếp sự nghiệp khoa học của mình.

GS Vũ Đình Cự mất ngày 7/9/2011 ở tuổi 75. Những công trình khoa học, sự cống hiến và tấm gương tận tụy, dành trọn cuộc đời mình cho khoa học của ông sẽ còn mãi với thời gian.

Đông đảo nhân dân đến dự lễ khánh thành nhà tưởng niệm.

Đông đảo nhân dân đến dự lễ khánh thành nhà tưởng niệm.

Gần đây, gia đình ông đã tổ chức xây ngôi nhà tưởng niệm ông ở chính nơi ông đã sinh ra. Tại buổi lễ khánh thành (ngày 10/9/2016), nhiều nhà khoa học, các vị lãnh đạo của Quốc hội, tỉnh Thái Bình và đông đảo nhân dân địa phương đã tham dự trong niềm tự hào về một nhà khoa học hàng đầu, một nhân cách lớn của quê hương.

Bùi Hoàng Tám



Xem nguồn

Đã có phần mềm lọc tỷ lệ thí sinh ảo xuống mức thấp nhất

Posted: 11 Sep 2016 04:06 AM PDT


Kỳ tuyển sinh Đại học, Cao đẳng năm 2016 đã tạo "dấu ấn" đặc biệt với việc hàng loạt trường, kể cả trường nhóm trên, phải xét tuyển bổ sung vì số lượng thí sinh ảo quá lớn.

Mặc dù năm 2014, trường Đại học Thăng Long đã giới thiệu phần mềm xét tuyển "chấp nhận trì hoãn" với lãnh đạo Bộ GD&ĐT, cho tới năm 2015 không hiểu lí do gì phần mềm chưa được thử nghiệm trên diện rộng, mặc dù được đánh giá có tính ưu việt.

Trả lời Báo điện tử Giáo dục Việt Nam ngày 19/5, TS.Phan Huy Phú – Hiệu trưởng Đại học Thăng Long cho biết, tính ưu việt của phần mềm thể hiện ở chỗ: Thí sinh trúng tuyển tối đa một nguyện vọng và đó là nguyện vọng tốt nhất có thể được trong mối tương quan với các thí sinh khác.

Mỗi trường đều có được danh sách trúng tuyển tốt nhất có thể được trong khuôn khổ các nguyện vọng và kết quả của thí sinh.

Các trường không bị hạn chế trong việc phân bổ chỉ tiêu cho các ngành hay nhóm ngành, không bị hạn chế về các tiêu chí xét tuyển (có thể sử dụng kết quả học phổ thông của thí sinh, kết quả thi theo Đại học Quốc gia Hà Nội, có sơ tuyển…). Thời gian xét tuyển nhanh.

Nếu Bộ GD&ĐT cho phép (chẳng hạn từ năm sau), thí sinh có thể đăng ký nhiều hơn 4 nguyện vọng (ví dụ 10 nguyện vọng), chương trình vẫn xử lý tốt.

Kiến nghị tuyển sinh theo thuật toán của Đại học Thăng Long nhận được nhiều sự quan tâm của các chuyên gia. Ảnh trên Giaoduc.net.vn

Theo TS. Phan Huy Phú, cách tổ chức xét tuyển thì các trường xác định các "Mã xét tuyển" của trường. Mỗi trường có một số Mã xét tuyển, mã xét tuyển gồm các yếu tố: các ngành, tiêu chí đánh giá thí sinh, điều kiện tối thiểu và chỉ tiêu.

Một Mã xét tuyển có thể gồm 1 hay nhiều ngành. Một ngành cũng có thể thuộc một số Mã xét tuyển.

Còn về việc đăng ký nguyện vọng, TS.Phan Huy Phú giải thích, sau khi tìm hiểu thông tin của các trường, thí sinh đăng ký nguyện vọng theo cách thức và thời gian do Bộ qui định.

Điều cốt yếu là thí sinh phải xếp thứ tự ưu tiên cho các nguyện vọng trong nhóm của bản thân. Phần mềm xét tuyển sẽ lần lượt xét các nguyện vọng của thí sinh theo thứ tự thí sinh đã đăng ký. Khi một nguyện vọng đã trúng thì các nguyện vọng sau không được xét nữa. Thí sinh chỉ trúng tuyển không quá một nguyện vọng trong nhóm. 

Xử lí dữ liệu; Dữ liệu về các Mã xét tuyển của các trường trong nhóm: do các trường cung cấp; Kết quả học ở phổ thông (trường hợp xét học bạ): thí sinh nộp khi đăng ký; Kết quả sơ tuyển (nếu có yêu cầu): do trường cung cấp.

Dữ liệu trong bản đăng ký của thí sinh: Bộ chuyển giao; Kết quả kỳ thi Quốc gia: Bộ chuyển giao. Kết quả sau khi chạy chương trình xét tuyển là các Danh sách trúng tuyển của các Mã xét tuyển của các trường trong nhóm.

Năm 2017 nên thi như thế nào?

(GDVN) – Thông tin Bộ GD&ĐT dự kiến sẽ tiếp tục thay đổi kỳ thi tốt nghiệp THPT và tuyển sinh Đại học, Cao đẳng trong năm 2017, dư luận đang mong chờ quyết định đó.

Sau đó, lãnh đạo Đại học Thăng Long đã báo cáo về phần mềm xét tuyển dựa trên thuật toán "chấp nhận trì hoãn" với lãnh đạo Hiệp hội các trường đại học, cao đẳng Việt Nam.

Tại đây, lãnh đạo nhà trường khẳng định, phần mềm này dùng cho nhóm tuyển sinh có quy mô càng lớn thì tỷ lệ ảo sẽ được giảm ở mức thấp nhất.

Nhìn nhận thấy tính ưu việt của phần mềm mà trường Đại học Thăng Long giới thiệu, ngày 6/2, lãnh đạo Hiệp hội cùng Đại học Thăng Long đã có cuộc làm việc với Đại học Thái Nguyên và các trường hội viên.

Tại đây, sau khi nghe ông Phan Huy Phú – Hiệu trưởng Đại học Thăng Long giới thiệu về phần mềm, lãnh đạo nhiều trường đã tỏ ra rất hài lòng và cho rằng đây là một giải pháp hữu hiệu. 

Sau khi chứng kiến phần mềm chạy thử trên dữ liệu giả lập với 1 triệu thí sinh để lọc ra người trúng tuyển, phần mềm này chỉ mất chưa đầy 20 phút để hoàn thành trong điều kiện máy tính có cấu hình bình thường.

Đến kỳ tuyển sinh năm 2016, Bộ GD&ĐT cho phép các trường tiến hành lập nhóm xét tuyển, nhằm tạo thuận lợi cho thí sinh, đồng thời mong muốn tránh được sự cố về dữ liệu, đường truyền như năm 2015 nhưng lại không sử dụng phần mềm "chấp nhận trì hoãn" này. 

Khi đó các trường đại học, cao đẳng trong cả nước đã hình thành hai nhóm (Nhóm tuyển sinh chung, gọi tắt là nhóm GX do Đại học Bách khoa Hà Nội chủ trì, và nhóm của Đại học Đà Nẵng chủ trì). 

Các nhóm này đã cơ bản chuẩn bị đầy đủ cơ sở vật chất để bước vào kỳ tuyển sinh nhưng kết quả vẫn khiến hàng loạt trường, kể cả trường nhóm, phải xét tuyển bổ sung vì số lượng thí sinh ảo quá lớn.

Để giải quyết tỷ lệ thí sinh ảo lớn này, khi trao đổi với báo chí về hướng cải tiến kỳ thi THPT quốc gia và xét tuyển Đại học, Cao đẳng vào năm 2017, Thứ trưởng Bùi Văn Ga cho biết:

"Năm 2017, Bộ sẽ cho phép các thí sinh sẽ được đăng ký nhiều trường hơn để đảm bảo quyền lợi thí sinh cao hơn nữa, do đó, lượng ảo sẽ lớn. Vì vậy, Bộ sẽ có phần mềm lọc ảo hỗ trợ các trường lọc thí sinh ảo, giảm khó khăn phát sinh".

Trao đổi với phóng viên Báo điện tử Giáo dục Việt Nam, TS. Lê Viết Khuyến, nguyên Vụ phó Vụ Giáo dục Đại học cho rằng:

"Nếu các trường chấp nhận sử dụng phần mềm do Đại học Thăng Long đề xuất thì quyền của các trường vẫn được đảm bảo, thí sinh vẫn được quyền lựa chọn nguyện vọng phù hợp nhất với mình. 

Bởi lẽ, phần mềm này chấp nhận điều kiện tuyển sinh vào các trường hoàn toàn độc lập nên thí sinh không tốn công tốn sức mà tỷ lệ thí sinh ảo của các trường được giảm xuống tới mức thấp nhất”. 



Xem nguồn

Nghịch lý cán bộ chưa bao giờ đứng lớp lại trực tiếp chỉ đạo chuyên môn

Posted: 11 Sep 2016 03:25 AM PDT


LTS: Trong các phong trào, cuộc thi ở các trường hoặc trong đợt tập huấn nghiệp vụ bắt buộc phải có các chuyên viên hướng dẫn, chỉ đạo giáo viên.

Năng lực, trình độ của đội ngũ này ảnh hưởng trực tiếp đến tính công bằng của các cuộc thi cũng như sự phát triển nghiệp vụ của những người thầy hàng ngày đứng lớp.

Tuy nhiên, bàn về vấn đề này, cô giáo Đỗ Quyên đưa ra nhận xét rằng, hiện nay không hiếm những cán bộ chưa một lần đứng lớp, thiếu hụt kĩ năng nghiệp vụ cũng được đưa lên làm chuyên viên trực tiếp chỉ đạo chuyên môn, gây bức xúc không nhỏ và ảnh hưởng đến chất lượng giáo dục.

Tòa soạn trân trọng gửi đến độc giả!

Nếu như Ban giám hiệu các trường học trước khi được đề bạt lên làm lãnh đạo thường là những giáo viên dạy giỏi, có kinh nghiệm nhiều năm trong giảng dạy thì một số chuyên viên trực tiếp chỉ đạo về chuyên môn ở các Phòng, Sở Giáo dục lại có người chưa qua thực tế giảng dạy một ngày nào.

Không ít người vừa học xong lớp Sư phạm vì một lý do nào đấy đã được nhận vào Phòng, Sở phụ trách ngay mảng chuyên môn của các trường.

Thế là "một bước lên bà", họ nghiễm nhiên có quyền ra lệnh, chỉ đạo cấp dưới phải dạy thế này hoặc không được dạy thế khác hoàn toàn theo ý kiến chủ quan của mình đưa ra mà xa rời thực tế.

Một tiết thao giảng có giáo viên dự giờ (Ảnh: thanhnien.vn).

Chẳng hạn, theo sáng kiến của những vị chuyên gia giỏi lý thuyết, giáo viên phải thoát li khỏi chiếc bảng lớp.

Thầy cô phải tập cho học sinh cách hiểu, cách tư duy để các em tự học, tự sáng tạo, giáo viên không thể làm thay các em.

Những kiến thức khó học sinh chưa hiểu, thầy cô cũng chỉ được phép tổ chức cho học sinh tương tác với nhau để tìm ra vấn đề chứ không phải kiểu dạy thầy hỏi, trò trả lời như trước đây.

Là giáo viên đang hàng ngày đứng trên bục giảng, ai cũng hiểu những điều này khó mà thực hiện, trừ trường chuyên lớp chọn.

Nhiều học sinh, dù giáo viên đã giảng đi giảng lại một kiến thức rất nhiều lần nhưng vẫn không nhớ được vào đầu.

"Mớm bài" cho trò và những bài giảng mang danh hão!

Lại có những người chưa một ngày đứng lớp, chưa có một tiết dạy đúng nghĩa nay trở thành chuyên viên bỗng chốc ngồi ghế giám khảo nắm quyền "sinh sát" trong tay.

Giáo viên dự thi nhiều khi chẳng lo vì kiến thức mình non kém, không đủ kinh nghiệm giảng dạy, ứng xử với tình huống bất ngờ mà chỉ lo những góp ý "trên trời" xa rời thực tế của những vị chuyên viên ưa cãi lý.

Dạy xong, nhiều thầy cô hồi hộp trông chờ, nhìn sắc mặt Ban giám khảo để đoán biết mình xếp loại gì, đạt hay đã rớt.

Công bằng mà nói, những vị chuyên viên này lại giỏi lý thuyết nên họ nói rất hay với những ai không am hiểu thực tế sẽ thấy rất uyên thâm và logic. Còn với giáo viên lại ít mang tính thuyết phục bởi nếu đem những điều họ nói áp dụng vào thực tế giảng dạy cho học sinh trên lớp thì khó mà mang lại chất lượng cao.

Khổ nỗi, họ là cấp trên, mọi chỉ đạo xuống cấp dưới chỉ biết lắng nghe và phục tùng. Bởi thế, dù biết là không khả thi, khó thực hiện nhưng Ban giám hiệu các trường cũng buộc giáo viên phải vận dụng và làm theo một cách triệt để.

Nỗi ám ảnh mang tên "Phòng về”

Giáo viên áp dụng những chỉ đạo ấy vào thực tế giảng dạy không đạt nhưng sợ bị đánh giá không biết dạy, yếu chuyên môn, không chịu học hỏi và như thế sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến việc xếp loại thi đua các giáo viên.

Để bảo vệ mình, nhiều giáo viên buộc sinh ra nhiều cách làm mang tính đối phó… và chuyện gài bài, mớm câu trả lời, tập dượt đến nhuần nhuyễn những tiết thao giảng, dự giờ cũng bắt nguồn từ đây.

Đổi mới giáo dục, chỉ đổi mới về phương pháp dạy học thôi chưa đủ, cũng cần đổi mới, thanh lọc những cán bộ, giáo viên chưa đủ năng lực chỉ đạo chuyên môn để những phát biểu của họ phù hợp với thực tiễn dạy và học ở các trường hiện nay.



Xem nguồn

Lớp mầm non trên căn nhà dột nát, đi mượn

Posted: 11 Sep 2016 02:41 AM PDT


Đó là thực trạng tại  điểm trường mầm non bản Sắt (xã Trường Sơn, huyện Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình), một bản làng nằm lọt thỏm giữa bốn bề núi rừng.

Căn nhà dột nát thành lớp học

Bản Sắt là bản định canh định cư, một trong những bản khó khăn nhất của xã Trường Sơn (huyện Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình). Nơi đây được xem là bản "bốn không": không điện, không nước sạch, không trạm y tế, không sóng điện thoại.

Căn nhà tạm bợ, dột nát trở thành lớp học để các em độ tuổi mầm non có cơ hội đến trường (Ảnh: Thủy Phan)

Để vào đến bản, chúng tôi phải đi qua con đường dốc ngoằn ngoèo, dựng đứng dài hơn 8 km. Đi cùng chúng tôi, chiếc xe máy của anh Nguyễn Văn Tráng – Chủ tịch UBMTTQ xã Trường Sơn tưởng chừng như bị "chết đứng" giữa con dốc thăm thẳm.

Vừa cố gắng ga cho xe lên được đỉnh dốc, anh vừa nói: "Con đường này mới hoàn thành cách đây 3 tháng. Bây giờ còn có đường nên dễ đi hơn năm trước gấp trăm lần, chứ trước đây ai muốn lên bản Sắt đều phải đi bộ. Khổ nhất là vào mùa mưa!".

Trong căn nhà tạm bợ, các cô thiết kế một dãy bàn quây tròn ở giữa để cô trò cùng học (Ảnh: Thủy Phan)

Khoảng 30 phút, chúng tôi cũng qua được con dốc "độc đạo" để vào bản. Vừa đặt chân đến, tiếng trẻ em ca hát, đọc chữ vang vọng cả núi rừng khiến chúng tôi cảm giác nơi này không còn hoang vu nữa.

Bản Sắt có lớp học mầm non với 16 em độ tuổi từ 3-5 tuổi, do cô giáo Mai Thị Hằng (trú tại xã Trường Sơn) đứng lớp. Vì không có điều kiện xây phòng học, các thầy cô giáo đành phải mượn tạm căn nhà đã dột nát của một người dân trong bản để làm lớp học.

Hàng ngày, tiếng các em học sinh ca hát, đọc chữ vang vọng cả núi rừng (Ảnh: Thủy Phan)

Năm nay là năm thứ hai bản Sắt tổ chức dạy mầm non, còn trước đó vì đường đi quá khó khăn, lại ít cháu nên học sinh ở độ tuổi mầm non không được đến trường.

"Căn nhà cũ lâu ngày nên đã rất xập xệ, cứ trời mưa là dột hết gần một nửa căn phòng, cô trò phải dồn vào một góc mới có thể tiếp tục học.

Bản Sắt lại chưa có điện, vì vậy sự học ở đây khó khăn gấp bộn phần. Phòng học đã tạm bợ, đến mùa đông trời tối, nếu mở cửa ra thì lạnh, mà đóng cửa lại thì học sinh không đủ ánh sáng để học. Thầy cô giáo trăn trở lắm nhưng không biết làm sao cả!", cô Mai Thị Hằng nói.

Chỉ khi đến lớp, các em nhỏ mới có đồ chơi (Ảnh: Thủy Phan)

Địa hình cách trở, kinh phí lại không có nên trang thiết bị dạy học ở đây hết sức thô sơ, phần trang trí phòng học giáo viên đều phải tự làm lấy.

“Các em là niềm an ủi của cô”

Dù khó khăn, thiếu thốn, nhưng cô trò ở đây vẫn rất hăng say dạy và học. Hàng ngày, những nữ giáo viên như cô Mai Thị Hằng vẫn băng qua con đường dốc thăm thẳm, ngoặt ngoèo kia để vào bản dạy học.

Sự hồn nhiên của các em học sinh chính là niềm an ủi lớn nhất đối với những giáo viên cắm bản (Ảnh: Thủy Phan)

Ở đây, có rất nhiều em học sinh ngày ngày mong chờ cô. Mỗi lần thấy cô giáo đến, các em lại háo hức, vui mừng chạy đến lớp học.

"Mới đầu đi xe máy vào còn thấy sợ, giờ đi miết rồi thành quen. Nhiều vất vả, nhưng được cái các em học sinh rất ngoan, lại ham học, thấy cô giáo đến là tất cả tự động lên lớn học.

Có lúc thấy mệt, nhưng nghĩ đến các em hàng ngày ngóng chờ cô giáo lên là lại có động lực để đi tiếp. Ở đây, có lẽ các em học sinh là niềm an ủi lớn nhất của thầy cô giáo", cô Hằng chia sẻ.

Nhiều chỗ ở căn nhà đã hư hỏng, mục nát (Ảnh: Thủy Phan)

Bản Sắt giờ đã có đường mới, nhưng mùa mưa đường lầy lội, để vào được trường giáo viên vẫn phải mất hơn 2 giờ đồng hồ đi bộ. Nhiều hôm mưa gió lớn, thầy cô nghỉ lại ở phòng giáo viên tiểu học.

 "Vì không có kinh phí xây phòng nên nhà trường đành mượn tạm căn nhà của dân, rồi trang trí lại để các cháu học.

Lớp mầm non ở bản Sắt mới tổ chức dạy năm thứ 2, chúng tôi chỉ xin được một ít kinh phí để mua dụng cụ học tập cho các cháu, nhưng vẫn còn thiếu thốn nhiều lắm", cô Hồ Thị Tuyết Minh – Hiệu Phó trường Mầm non Trường Sơn cho biết.



Xem nguồn

Comments